Hoắc Bắc Cảng đột nhiên đưa tay kéo, một tay giữ lấy phần eo thon thả của Mộ Sơ Tình, kéo Mộ Sơ Tình vào lòng, trong lúc Mộ Sơ Tình còn đang ngạc nhiên thì người đã ghé sát vào ngực Hoắc Bắc Cảng, thân thể hai người dán chặt lại, bàn tay còn lại của Hoắc Bắc Cảng cũng đặt lên eo cô, giữ thật chặt.
Mộ Sơ Tình vẫn còn đang bị dọa choáng váng, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, cô ấy ngẩng đầu trong sự kinh ngạc, vì lí do chiều cao, Mộ Sơ Tình ngẩng đầu lên cũng chỉ nhìn thấy cằm của Hoắc Bắc Cảng mà thôi.
Đúng lúc này, Hoắc Bắc Cảng đột nhiên cúi đầu, hai ánh mắt chạm nhau, Mộ Sơ Tình nhìn thấy trong đôi con ngươi trong veo, sáng như sao của Hoắc Bắc Cảng có hình ảnh của mình.
Hoắc Bắc Cảng giống như cố ý hành hạ cô, cúi đầu ghé sát xuống gương mặt thanh tú của Mộ Sơ Tình, như thể chỉ cần Hoắc Bắc Cảng động đậy thêm một chút là cô có thể hôn được anh rồi...
Mộ Sơ Tình bị tư thế mờ ám này dọa sợ đến nỗi toàn thân đỏ ửng lên.
Khóe môi lạnh nhạt của Hoắc Bắc Cảng hơi cong lên, hơi thở phả lên mặt Mộ Sơ Tình, giọng nói hài hước nhưng lại lạnh như băng không có bất cứ cảm tình gì: “Mộ Sơ Tình, tôi biến thái, vậy cô đỏ mặt cái gì hả?”
“Tôi...”, Mộ Sơ Tình bị dọa đến ngẩn ra, đờ đẫn, sững sờ ngay tại chỗ, trong đôi mắt vẫn ẩn ẩn sự lo lắng. Cô lắp ba lắp bắp, cũng không biết làm sao để giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-sung-tan-troi/542752/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.