Sau khi người giúp việc mang trái cây và trà nóng ra phòng khách, bố mẹ Kiều Kiến Bang vừa thong thả uống trà vừa xem con trai chăm sóc vợ.
Bao nhiêu năm chứng kiến Kiều Kiến Bang trong dáng vẻ kiêu hãnh xa cách khó gần, vậy mà kết hôn rồi lại xuất hiện một bộ mặt mới, nhỏ nhẹ dịu dàng với Hạ Du, không tiếc những nụ cười ngọt ngào với cô.
Thấy con hạnh phúc, bố Kiều Kiến Bang bỗng cười thành tiếng, không nhanh không chậm nói: “Cuối cùng cũng có thể nhìn thấy con trưởng thành. Bang, đợi khi con làm bố con sẽ hiểu, cảm giác lần đầu nhìn con mình ngoài đời thật sự rất thiêng liêng, bởi đó là sinh linh mà con đã tạo ra"
"Phải" Mẹ Kiều Kiến Bang đột nhiên không kiềm được xúc động, miệng cười nhưng lại rơi nước mắt: “Mẹ nhớ rất rõ, bố con lần đầu thấy con ra đời, ông ấy đã khóc rất nhiều, suốt mười tháng mang thai con ông ấy không rời mẹ nửa bước, vì bố con là người có trách nhiệm với gia đình, mẹ mới lấy ông ấy, không ngờ đó lại là quyết định đúng đắn nhất cuộc đời mẹ"
Ngừng một lát, mẹ Kiều Kiến Bang được bố anh vỗ về an ủi mới từ từ bình tĩnh điều chỉnh lại cảm xúc nói tiếp: “Thật ra xưa nay Kiều gia không quá áp đặt chuyện phải sinh con trai, nhưng làm dâu trưởng không thể con trai nối dõi thì chẳng khác gì đàn bà vô dụng, mẹ vì chuyện đó mà áp lực, may mà có bố con luôn bên cạnh”
"Ừm" Bố Kiều Kiến Bang gật gù phối hợp: “Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-lua-tinh/1504378/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.