Kết thúc bữa tối sớm, Kiều Kiến Bang đưa Hạ Du vào vườn đi dạo, Ngọc Ân sau khi thấy người người từng phòng dọn hành lý rời khỏi khách sạn trong buổi tối cũng có thể dễ dàng đoán được Kiều Kiến Bang đã ra tay, có điều Triết cùng nhân viên làm việc của cô cũng phải đi, riêng cô thì không, chứng tỏ Kiều Kiến Bang đang cố ý.
Chân váy dài bằng vải voan trắng khẽ đung đưa trong gió, Hạ Du mang vớ cùng màu, mang đôi giày sandal màu đen, trên người mặc chiếc áo len trùm đầu màu kem.
Thời tiết cuối hạ có chút se lạnh, đối với việc giữ ấm cho Hạ Du, Kiều Kiến Bang càng cẩn trọng.
Dạo một vòng sau đó trở về phòng, vừa đến cửa Khải Dực tìm đến, Hạ Du vào trong một mình, nhìn ánh mắt mà Kiều Kiến Bang trao đổi với Khải Dực cũng đủ biết họ có chuyện muốn giấu cô.
Vào phòng trà phía sau, Hạ Du ngả lưng trên sofa giường ngắm cảnh vật bên ngoài, từng cơn gió thổi nhè nhẹ qua những tán lá mang cảm giác có chút tê tái.
Nói chuyện xong với Khải Dực, Kiều Kiến Bang nhanh chóng đến chỗ Hạ Du. Trước đây không để ý, dáng vẻ khi ở một mình của Hạ Du lại rất yên tĩnh, trầm lắng khá giống như anh.
Tính cách cả hai khá tương đồng, đều ít nói làm nhiều, kể cả tình cảm cũng không bộc lộ rõ ra ngoài, nhưng gặp được Hạ Du, Kiều Kiến Bang đã mở lòng bày tỏ, ngay cả những việc từ bé đến lớn chưa từng làm cũng đã vì cô mà làm.
Chẳng hạn như việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-lua-tinh/1504364/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.