Trước lúc máy bay bay lên độ cao cao nhất, khi đó nhiệt độ giảm xuống còn hai mươi hai, hai mươi ba độ, Kiều Kiến Bang chỉnh máy sưởi, lấy áo khoác mặc vào cho Hạ Du, đổi vớ sang loại dày để tránh cô bị sốc nhiệt.
Kiều Kiến Bang nắm tay Hạ Du dẫn cô đến bên cạnh cửa sổ, chỉ tay ra bên ngoài như muốn cô xem điều thú vị.
Mây trắng như bông gòn lửng lơ vây quanh giống như đang lưu lạc ở trên thiên đường, Hạ Du bất giác cười ngây ngô, tâm hồn cô lúc này giống hệt như những đám mây kia.
"Kiến Bang, chúng ta đi đâu vậy?" Mắt Hạ Du vẫn còn lưu luyến bên ngoài cửa sổ.
"Nhật Bản"
Hô hấp Hạ Du lập tức ngưng lại, cả người bất động, lệ trong mắt dâng lên.
Kiều Kiến Bang lo lắng kéo Hạ Du ôm vào lòng: "Sao vậy?"
Hạ Du giật mình, vội vàng mỉm cười lắc đầu, cố tỏ ra bình thường nhất có thể. Bất ngờ được Kiều Kiến Bang ôm vào lòng anh, tim Hạ Du run lên, khẽ nhắm mắt lại cảm nhận sự ấm áp từ anh, nước mắt lặng lẽ rơi xuống.
Sau gần sáu giờ đồng hồ, máy đáp xuống sân bay quốc tế Tokyo sau đó tiếp tục di chuyển bằng xe ô tô tầm bốn tiếng.
Điểm đến là khu resort giữa thiên nhiên, các phòng tách biệt tạo thành ngôi làng thu nhỏ. Phong cảnh núi rừng xanh mướt, dòng sông uốn lượn hòa cùng không khí trong lành.
Phòng của Kiều Kiến Bang và Hạ Du ở là căn Niwaroji rộng 68m2 với không gian riêng tư được rào chắn bởi khu vườn theo kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-lua-tinh/1504351/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.