Lên trên nơi dành riêng cho gia đình, Kiều Kiến Bang để Hạ Du ngồi trên chân anh, bàn tay đặt ở lưng cô xoa nhẹ. Có thể do xúc động thêm đứng lâu khiến Hạ Du cảm thấy mệt trong người, Kiều Kiến Bang bỗng nhấn nhẹ đầu cô tựa vào vai anh, cô bất giác mỉm cười hạnh phúc.
Tay Kiều Kiến Bang vừa đưa lên ngực Hạ Du, cô vội vàng giữ lại, thẳng người nghiêm túc nhìn anh. Nơi đây cả trăm người, cô với anh lại ở trên cao, ai liếc sơ cũng thấy hết.
Thấy biểu cảm kiên quyết của Hạ Du, Kiều Kiến Bang đành phải từ bỏ. Đợi phục vụ mang nước trái cây lên, anh tự tay chăm bẵm cho cô.
Hành động tưởng như quá đỗi bình thường giữa Kiều Kiến Bang và Hạ Du nhưng trong mắt người khác, cách anh lo cho cô từng li từng tí khiến họ cảm thấy việc anh làm có chút phô trương, dù vậy không ai dám thể hiện ra mặt, chỉ nghĩ thầm trong bụng.
Nghỉ ngơi một lát, tinh thần Hạ Du tốt hơn hẳn, mặt mày cũng tươi tỉnh lại. Vô tình Kiều Lục Nghị lọt vào tầm mắt, sự hiếu kỳ của Hạ Du chợt dâng trào, cô liền thì thầm hỏi hỏi Kiều Kiến Bang.
"Kiến Bang, tại sao bố với anh là trưởng nam nhưng không trở thành lão đại?"
"Bởi vì là trưởng nên phải nối dõi và bưng bài vị"
Nghe Kiều Kiến Bang nói Hạ Du mới ngỡ ra, sinh ra trong gia đình có địa vị lẫn quyền thế khó tránh được việc mang trên vai trách nhiệm nặng nề.
"Anh em các anh sống áp lực như thế này, chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-lua-tinh/1504343/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.