- Cô, cô dám. - Mặt của Triệu Như Ý và Vương Khả Nhi lúc này tái mét
- Chẳng có cái gì mà chúng tôi không dám cả. - Trần Tuyết Như lên tiếng
- Nhưng dù gì thì cô cũng chưa trả tiền nên tôi vẫn có quyền cướp nó. - Triệu Như Ý vênh mặt lên nói.
Trần Tuyết Như thấy thế cũng không nói gì mà chỉ đưa tay ra cướp cái váy trên tay của Vương Khả Nhi.
- Đúng như các cô nói nhé. - các cô cũng chưa tính tiền nên tôi cũng có quyền được cướp lại. Vương Khả Nhi tức giận tới nỗi đầu sắp bốc ra khói.
- Đúng rồi tôi tranh cái váy này thì cũng chỉ là giúp đỡ cô thôi. Mặc dù cái váy này cũng chỉ là mớ giẻ rách đối với chúng tôi nhưng mua được nó cũng là cả một vấn đề đối với cô đấy nhỉ. Nếu như chúng tôi không mua cái váy này sợ đến lúc đấy cô không có tiền trả thì nhục lắm nhỉ. - ả Vương Khả Nhi mỉa mai.
- À mà mấy cô phải canh chừng kĩ vào không cái váy mất lúc nào không hay đâu đấy. Chúng tôi cũng rất muốn mua chiếc váy ủng hộ các cô nhưng bây giờ thì tiếc thật.- Triệu Như Ý ra vẻ tiếc nuối.
Mấy cô nhân viên nghe thấy thế liền nhìn Trần Tuyết Như với ánh mắt khinh bỉ.
- Nếu cô không có tiền để trả cái váy này thì yêu cầu cô trả cái váy này cho chúng tôi để chúng tôi còn bán. - ả nhân viên nhìn Trần Tuyết Như nói. Vừa nói ả vừa đưa tay giằng lấy cái váy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-cung-chieu-ba-xa/116860/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.