Mộ Linh Dược? ThượngQuan Ngưng không thể hiểu được, mình đã trêu chọc cô ta khi nào. Mình ởHoa thị đã lâu, cô ta thì ở thủ đô, coi như thỉnh thoảng anh đi thủ đômột chuyến cũng sẽ không khéo gặp cô ta không đúng? Vuốt cái trán hơiđau. Thượng Quan Ngưng im lặng.
Buổi sáng, hai cha con ngồi ở bên cạnh bàn ăn chờ một người phụ nữ nào đó động tác chậm chạp để cùng nhau dùng bữa ăn sáng.
Trên lầu Tiêu Hòa Nhã nói sẽ lập tức rời giường nhưng giờ phút này vẫn cònrúc trong chăn, lại nói cô thật sự không có thói quen dậy sớm, cho nênnếu không có thói quen đó vậy thì cứ theo thói quen của mình.
"Dương Liễu, cậu đi kêu một lần nữa để cho cô ấy rời giường!" Thượng QuanNgưng nhìn đồng hồ đeo tay một chút, sau đó cau mày nói với trợ lý đangđứng ở một bên chờ phục vụ bất cứ lúc nào.
Dương Liễu cung kínhgật đầu một cái, lúc này mới không tiếng động đi lên lầu hai. Sau đó cốc cốc cốc. . . . . . Tiếng gõ cửa rất có tiết tấu vang lên.
TiêuHòa Nhã rất là bội phục người gõ cửa này, bởi vì cô thích ngủ như thếnhưng hiện tại cũng không còn buồn ngủ, mơ mơ màng màng từ trên giườngbò dậy, mặc đồ ngủ chân để trần đi xuống lầu dưới."Anh! Sớm như vậy mọingười đã tới?"
Hiển nhiên người còn chưa tỉnh táo, trong phòngkhách Nhất - Nhị - Tam - Tứ thấy cảnh tượng như vậy vừa bật cười liền bị lão đại trừng mắt nhìn, từng người một ngoan ngoãn cúi đầu, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-chi-yeu-vo/2892697/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.