Trước tám giờ, đúngkhi đó Thượng Quan Ngưng đã đưa Tiêu Hòa Nhã về Công viên Thanh Hòa,suốt cả ngày cô muốn đi nơi nào cô đều mang cô đi nơi đó.
Trên đường về, Tiêu Hòa Nhã không ngủ được, dọc theo đường đi hưng phấn kể lại những chuyện vui mình đã gặp trong hôm nay.
"Hiệu trưởng, cám ơn anh, hôm nay em chơi vô cùng vui vẻ, chờ sau này em cótiền cũng sẽ mời anh đi chơi, anh muốn đi đâu chơi em sẽ dẫn anh đếnđó!" Sau khi xuống xe, Tiêu Hòa Nhã hết sức chăm chú nói với Thượng Quan Ngưng.
Thượng Quan Ngưng gõ đầu cô một cái: "Anh không mong vềsau em sẽ như thế nào, cuộc thi ngày mai nhất định phải thi thật tốt!"
Tiêu Hòa Nhã gật đầu, hôm nay Hiệu trưởngmang cô đi chơi dụng ý trong đó cô hoàn toàn hiểu được, đơn giản là đểcho cô khi lên trường đi thi thấy có đông người sẽ không bị hù sợ đếnyếu lòng."Hiệu trưởng anh hãy yên tâm đi, ngày mai em nhất định sẽ thithật tốt!" Tiêu Hòa Nhã bảo đảm, gương mặt mỉm cười, chói lọi như nhữngvì sao.
Thượng Quan Ngưng cũng cười, khẽ cười yếu ớt chỉ là nụcười của hai người có hiệu quả hoàn toàn khác nhau, ít nhất Thượng QuanNgưng không có bị nụ cười của Tiêu Hòa Nhã làm cho mê muội mà Tiêu HòaNhã lại bị nụ cười của Thượng Quan Ngưng làm cho mê muội.
Nhìnngười nào đó ngu si đần độn sắp chảy nước miếng, Thượng Quan Ngưng bấtđắc dĩ lắc đầu, sau đó vô cùng tốt bụng giơ tay lên giúp cô miệng khéplại."Đầu lưỡi cảm lạnh rồi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-chi-yeu-vo/2892618/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.