Tiêu Hòa Nhã lập tức trợn mắt nhìn sang, rất không hài lòng nói: "Con nhà ai cũng kêu Tiểu Bảo! Không có ý tưởng mới gì cả!"
"Con nhà người ta cũng không phải là bảo bối của nhà mình, mắc mớ gì đếnchúng ta!" Tiêu Mặc Tân mở miệng, ủng hộ cáchnói của anh hai. . .
Sau một hồi thảo luận, rốt cuộc nhủ danh của Tiêu Dạ liền bị mấy người vô cùng không có thành ý quyết định rồi, kêu là Tiểu Bảo.
Buổi tối, Tiêu Hòa Nhã ôm Tiểu Bảo nhà mình đi ngủ, vừa thay quần áo vừa lầu bầu, "Tiểu Bảo à, khi trưởng thành nếu con không hài lòng cái tên nàycũng đừng trách mẹ, nhủ danh là ba người cậu cộng thêm ôngngoại của con đồng ý đặt, muốn trách thì trách bọn họ, con cũng biết mẹcon lời nhỏ người nhẹ (ý chị ấy nói mình không có quyền quyết định),cómuốn phản đối cũng không ai để ý, về phần đại danh, con cũng không thểtrách mẹ, ai bảo cha ruột con không lưu lại cái gì đặc biệt, mẹ chỉ biết cha con có bệnh quáng gà, cho nên nếu phải trách thì trách cha con, vôtội nhất là mẹ đó, biết chưa!"
Càu nhàu xong rồi, đồ cũng đãthay xong, sau đó cả người nằm chết dí bên cạnh Tiểu Bảo ngủ, lại nóicũng đầy tháng rồi, anh trai đã làm xong thủ tục để cô đi học trở lại,ngày mai lại bắt đầu tiếp tục kiếp sống học sinh khổ sở.
Đang ngủ say, cửa phòng ngủ của cô bị mở ra, phòng ngủ của Tiêu Mặc Tinh ởgần đấy, cho nên người đến cũng mau, vừa mở đèn liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-chi-yeu-vo/2892607/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.