Vốn bạn học Đại Nhấtcòn đang rất nghi ngờ, vì sao mấy tên kia lại dùng ánh mắt sùng bái nhưthế nhìn mình, khi rời tầm mắt đến trên người Lão đại nhà mình, nhìnthấy vẻ mặt đáng sợ kia, Đại Nhất kinh hãi! Thần linh cứu mạng, ai bảoLão đại luống cuống như vậy! Vì bảo vệ mình, bạn học Đại Nhất cẩn thậnlui về sau hai bước, tính toán lui về trong hàng ngũ của mình, làm gì,ba anh em người ta quá ăn ý, luôn để cho hắn sống ở tuyến ngoài cùng.(>.
Giờ phút này, Thượng Quan Ngưng cũng nóikhông ra cảm xúc trong lòng mình lúc này, bị một loại lửa giận không rõthiêu đốt hừng hực, hận không thể kéo người kia xuống điên cuồng đánhcho một trận. Mà anh lại nói không ra được nguyên nhân cụ thể. Nếu nóilà vì học sinh của mình, Học viện Nam Cực nhiều học sinh như vậy, anhnào có ý định trông nom nhiều như thế, nếu nói là bạn bè, nhiều nhất mỗi ngày tan học chạy đến phòng làm việc của anh chào tạm biệt, hay là …giống như người khác nói, anh đã sớm để người kia trong lòng. Mặc dù chỉ là một đứa nhỏ, anh cũng bằng lòng chờ cô lớn lên, mà trước khi cô lớnlên, anh hi vọng có thể bảo vệ cô bình an đi đúng đường!
“Lão đại, anh không sao chứ?” Thấy sắc mặt ‘âm tình bất định’ của Lão đạinhà mình, Đại Tứ chững chạc thành thục nhất cũng thu hồi lại cười giỡntrong lòng, quan tâm đi đến trước hỏi thăm.
Thượng QuanNgưng thu hồi suy nghĩ, ánh mắt kiên định nhìn về phía vũ đài mờ ảokhông rõ trước mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phuc-hac-chi-yeu-vo/2892568/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.