Đinh.
Ngô Đồng đặt ly rượu xuống bàn, cầm di động lên xem, quả nhiên là tin nhắn Wechat của Tần Qua.
(Bà xã, anh không tìm thấy áo ngủ. Em để áo ngủ ở đâu?)
(Chắc là ở trong tủ quần áo rồi. anh tìm lại thử xem.)
Năm giây sau, lại ‘Đinh’ một tiếng nữa.
(anh tìm thấy rồi, đúng là trong tủ quần áo thật, còn đặt cạnh áo ngủ của bà xã nữa nha)
Ngô Đồng chưa kịp trả lời, bên kia lại nhắn tin đến.
(anh thấy áo ngủ của bà xã trước, rồi mới thấy áo ngủ của anh đó)
Quanh co lòng vòng như vậy, còn không phải nhắc cô về nhà đi ngủ hả. Ngô Đồng cười khẽ một tiếng, làm như không có gì trả lời (anh tìm thấy rồi thì mau đi ngủ đi. Ngủ ngon!)
“Tần Đại thiếu giục em về hả?” Thẩm Tây Minh nhìn Ngô Đồng từ nãy giờ, hỏi.
“A? Xem như vậy đi.” Ngô Đồng cười cười, cô có thể tưởng tượng được khi anh nhận được tin nhắn sẽbuồn bực muốn chết.
“Vậy là em … phải đi về sao?” Nhìn Ngô Đồng không dấu được ý cười trong mắt, trong lòng Thẩm Tây Minh có một nỗi buồn không tên, không biết là do vẫn còn tình cảm lưu luyến với Ngô Đồng hay do bị cô cho ăn một bát thức ăn cho chó mà đau lòng.
Ngô Đồng nhìn đồng hồ, mới có mười giờ rưỡi, thời gian còn sớm, lại thêm đôi oan gia Lý Mẫn và Lưu Viễn vẫn còn đang giằng co kia, Ngô Đồng do dự một lúc rồi nói “Vậy em ở lại một chút nữa.”
Nhưng mà cũng không thể về nhà quá muộn, bằng không người nào đó ở nhà chắc là không nhẫn nại được.
“Chuyện Lý Mẫn thích Lưu Viễn anh đã sớm biết rồi.” Thẩm Tây Minh nhìn hai người còn ở quầy bar cãi lộn, nói “Cũng là do Lưu Viễn quá đầu đất.”
“anh biết chuyện này khi nào?” Ngô Đồng tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phai-duoc-do-danh/3275972/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.