Đồn Công an phía Bắc thành phố Đế Đô.
Đồng chí cảnh sát yêu cầu mọi người tường trình.
“Tại sao anh lại phát hiện ra người đàn ông đó là người bắt cóc cô Nhậm Giai Kỳ?” Đồng chí cảnh sát hỏi.
“Kinh nghiệm.” Người đầu tiên phát hiện nghi vấn là Tiếu Tử. Tiếu Tử nhiều năm làm lính trinh sát, lúc đó chỉ đơn giản là nhìn lên màn ảnh quan sát, nhưng chỉ cần một cái liếc mắt đã phát hiện ra có vấn đề.
“Kinh nghiệm?” Đồng chí cảnh sát nghe có chút choáng váng.
“Động tác, biểu lộ, quần áo, còn có tư thế hai người và bước đi của họ, đây đều là các căn cứ để đưa ra phán đoán.” Tiếu Tử nghĩ nghĩ rồi bổ sung.
“anh trai … Trước kia anh cũng là cảnh sát sao?” Đồng chí cảnh sát hỏi dò.
“không phải.” Tiếu Tử lắc đầu “Tôi là bộ đội.”
Đồng chí cảnh sát cẩn thận quan sát mọi người một lần nữa, sống lưng thẳng tắp, ánh mắt sắc bén, người đánh tước vũ khí của nghi phạm còn có một vết sẹo trên mặt. Mình cũng không phải là chưa nhìn thấy bộ đội bao giờ nhưng mà chưa bao giờ thấy loại khí thế nào như vậy, xem ra không phải là bộ đội thông thường. Dường như đoán được điều gì đó, thái độ của đồng chí cảnh sát cũng trang nghiêm thêm mấy phần.
Tần Đại thiếu ngồi ngây người ở đồn công an đã hơn một giờ, nhìn thấy đã sắp đến bảy rưỡi, lái xe về nhà thêm bốn mươi lăm phút nữa, xem như bữa ăn tối với bà xã bị bỏ qua rồi.
Tần Qua mất kiên nhẫn hỏi “Các anh hỏi xong chưa, khi nào chúng tôi có thể về.”
“anh chờ một chút nữa thôi.” Bị khí thế của Tần Đại thiếu lấn áp cùng với chính mình vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-phai-duoc-do-danh/3275956/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.