Nửa đêm bốn giờ rưỡi, Tô Ý Nhiên mơ mơ màng màng rời giường vào phòng tắm.
Trở về một lần nữa bò lên giường, cậu đột nhiên mơ hồ cảm giác, dường như có chỗ nào là lạ.
Đầu óc bị cơn buồn ngủ hỗn độn còn chưa tỉnh táo, tay của cậu sờ vào ổ chăn bên cạnh, lại sờ soạng phải khoảng không.
Tô Ý Nhiên thanh tỉnh một chút, nghi hoặc mở đèn, giường bên cạnh rỗng tuếch, anh Đình đâu?
Vừa nãy vào phòng tắm, dường như cũng không thấy anh Đình sao ta?
Cậu ngồi dậy, nhìn đồng hồ báo thức, hiện tại mới hơn bốn giờ ba mươi, sớm như vậy, không thể giờ đã ra ngoài.
Tô Ý Nhiên hô một tiếng: "Anh Đình?"
Không được đáp lại, cậu xuống giường đi tìm.
Cậu nhớ tới tối hôm qua, cậu dường như đang được anh Đình xoa bóp eo, bởi vì quá mệt mỏi lại thư thái, bất tri bất giác đã ngủ, cho nên cũng không biết anh Đình ngủ lúc nào.
Cậu ra phòng ngủ, chuyển phòng khách, ban công, nhà bếp cùng phòng tắm một vòng, cũng không thấy người, cuối cùng đẩy cửa thư phòng ra, mới phát hiện anh Đình đang ngủ ở sô pha trong thư phòng.
Giường sô pha vừa hẹp vừa ngắn, dáng người Cố Uyên Đình cao lớn, tay dài chân dài, hiện tại cả người ủy khuất nằm trong ghế salon, chân thò cả ra ngoài ghế.
Tô Ý Nhiên không biết xảy ra chuyện gì, cậu lo lắng Cố Uyên Đình không thoải mái mới chạy đến đây ngủ, lên trước đẩy hắn một cái: "Anh Đình, anh Đình?"
Cố Uyên Đình bị Tô Ý Nhiên đánh thức, trong bóng tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-nha-giau-luon-tu-an-dam-cua-minh/228230/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.