*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi tối tám giờ rưỡi, Cố Uyên Đình mới trở lại nhà nguyên chủ.
Ấn vân tay, khóa cửa "Tích" một tiếng mở ra, hắn đẩy cửa ra, vừa mới vào nhà đã thấy Tô Ý Nhiên đi dép lê từ trong phòng bình bịch chạy tới, vừa nhìn thấy hắn, đôi mắt sáng lấp lánh, trên môi tràn ngập cười kinh hỉ: "Anh đã về rồi!"
Tô Ý Nhiên nhào vào trong ngực Cố Uyên Đình, hai tay ôm lấy eo hắn, ngửi mùi vị quen thuộc trên người anh Đình, rất vui vẻ: "Anh hôm nay về sớm."
Anh Đình mấy ngày nay luôn là mười một mười hai giờ tối mới về, khó được về sớm như thế.
Cố Uyên Đình đứng tại chỗ, lại tới nữa rồi, lại là loại cảm giác kỳ quái này.
Hắn cụp mắt nhìn Tô Ý Nhiên trong ngực, nghĩ mà chẳng hề quan tâm.
Tô Ý Nhiên thế giới này, hoàn toàn khác "Tô Ý Nhiên" kiếp trước hắn gặp phải, có thể nói là hoàn toàn tương phản.
Đương nhiên, hắn bây giờ, cũng hoàn toàn tương phản.
Căn cứ theo điều tra của hắn, quá khứ thời kỳ đầu của nguyên chủ hoàn toàn giống hắn, bước ngoặt bắt đầu từ khi gặp phải Tô Ý Nhiên.
Tô Ý Nhiên thế giới này, không phản bội nguyên chủ, cũng không hãm hại nguyên chủ, càng không có những thứ ngổn ngang kia.
Nguyên chủ yêu cậu, kết hôn với cậu, tựa hồ cũng là chuyện rất tự nhiên.
Cố Uyên Đình bị Tô Ý Nhiên ôm, không nhúc nhích, hắn nhàn nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-nha-giau-luon-tu-an-dam-cua-minh/228228/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.