Cố Uyên Đình lại yên lặng chua một lúc, cũng không có cách nào, đành mang theo một chút oan ức, im lìm không lên tiếng mà tiếp tục xử lý văn kiện.
Thời gian lẳng lặng chảy xuôi, trong phòng làm việc chỉ còn dư lại tiếng lật giấy, tiếng bút loạt xoạt. Lúc Cố Uyên Đình làm việc, thi thoảng hắn liếc mắt nhìn Nhiên Nhiên, chỉ cần thấy cậu, hắn luôn luôn cảm thấy công việc vô vị làm cho hắn vui sướng.
Tô Ý Nhiên đọc sách cũng khi thì liếc mắt nhìn anh Đình, có lúc hai người vừa vặn đối mặt nhìn nhau cười, bầu không khí ấm áp.
Cố Uyên Đình xử lý xong công việc, đến giờ họp, hắn bước lên lấy sách trong tay Tô Ý Nhiên: "Để mắt nghỉ một lát đi, đừng đọc nữa, em muốn ăn hoa quả không?"
Tô Ý Nhiên cũng thèm ăn, cậu gật đầu: "Em muốn ăn táo tây, cả dưa lưới nữa."
Cố Uyên Đình gọi điện thoại bảo trợ lý mang một đĩa táo tây và dưa lưới đến, nói với Tô Ý Nhiên: "Anh đến phòng họp, em ở đây ăn hoa quả, buồn ngủ thì vào phòng nghỉ ngủ một lát."
Tô Ý Nhiên gật đầu, lại nói: "Hôm nay em khỏe lắm, không buồn ngủ, lát nữa em đọc sách tiếp."
Cố Uyên Đình không kiên trì, chờ trợ lý đưa hoa quả tới, căn dặn Tô Ý Nhiên có nhu cầu gì thì nói cho trợ lý, đi họp.
Hơn nửa tiếng họp kết thúc rất nhanh, Cố Uyên Đình từ phòng họp quay về, thấy Nhiên Nhiên quả nhiên lại đang đọc sách, hoa quả còn hơn một nửa, hắn rót cho cậu chén nước ấm: "Uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-nha-giau-luon-tu-an-dam-cua-minh/1042779/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.