Tô Ý Nhiên tạm thời không chú ý tới cảm xúc của Cố Uyên Đình, cậu hết sức chuyên chú đọc "Sổ tay nuôi dạy trẻ", thỉnh thoảng thảo luận mấy câu với anh Đình ngồi cạnh, còn lấy bút khoanh trọng điểm trên sổ, định lúc ôn tập lại chỉ đọc trọng điểm là xong.
Đọc xong hai chương, cậu thấy không còn sớm, gấp sách, nói với Cố Uyên Đình: "Ngày mai đọc tiếp vậy, còn nhiều quá, trong thời gian ngắn cũng không đọc hết được, chúng ta ngủ thôi."
Cố Uyên Đình nhìn cậu, im lìm không lên tiếng gật đầu.
Tô Ý Nhiên cảm thấy anh Đình có gì đó sai sai, cậu nghiêng đầu nhìn anh Đình, sao có cảm giác anh Đình thoạt nhìn có hơi... oan ức đến đáng thương.
Tô Ý Nhiên hỏi: "Làm sao thế anh?" Oan ức đến thế.
Cố Uyên Đình nhận bút và sổ tay trong tay cậu, đặt lên tủ đầu giường, thoạt nhìn như chẳng sao cả: "Không có gì, ngủ đi."
Tô Ý Nhiên càng khẳng định hắn có chuyện, cậu nghĩ một hồi, nhớ ra vừa nãy anh Đình yêu cầu làm bài tập mà bị cậu từ chối, lúc này cậu mới tỉnh táo lại, cậu cảm thấy mình hiểu rồi: "Chỉ bởi vì không làm bài tập ấy hả?"
Cố Uyên Đình không có cách nào phản bác: "..."
Tô Ý Nhiên dở khóc dở cười, cậu cười đưa ngón tay chọc trán anh Đình: "Người lớn thế rồi, sao vẫn ấu trĩ thế hả."
Cố Uyên Đình nhìn cậu, không biết mình ấu trĩ chỗ nào, nhất thời không lên tiếng.
Tô Ý Nhiên suy nghĩ một chút, vươn tay tắt đèn, phòng ngủ tối đi, cậu chui vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-nha-giau-luon-tu-an-dam-cua-minh/1042771/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.