Tô Ý Nhiên cắm ba cây nến rực rỡ lên bánh ngọt, thấy anh Đình không nhúc nhích, cũng không đi tìm bật lửa, không khỏi nghi hoặc nhìn hắn.
Cậu nhìn thấy Cố Uyên Đình cứng ngắc tại chỗ, không biết đang suy nghĩ gì, không nói gì, cũng không nhúc nhích, tựa hồ chưa kịp phản ứng chuyện gì mới biết được.
Tô Ý Nhiên nhìn phản ứng kì lạ của Cố Uyên Đình, lòng mơ hồ trầm lặng, ý nghĩ trong lòng cậu chợt loé lên giống như nghĩ tới điều gì, lại nhanh chóng quăng bay ý nghĩ chợt lóe mơ hồ đó đi, hôm nay cậu chỉ nguyện ý ôn tồn với anh Đình.
Cậu không nói gì, tự mình đi tìm bật lửa, tìm trong hộp sắt ở dưới bàn trà.
Cố Uyên Đình thấy động tác tìm kiếm của Tô Ý Nhiên, nhận ra được cậu hơi khác thường mà không hé răng, lập tức tỉnh táo lại.
Hắn vội vàng nói: "Để anh tìm."
Hắn ngồi xổm xuống, cùng Tô Ý Nhiên tìm kiếm bật lửa, không tìm được, lại vào thư phòng tìm, tìm được trong ngăn kéo bàn làm việc, hắn lấy bật lửa tới, đưa cho Tô Ý Nhiên: "Tìm thấy rồi."
Tô Ý Nhiên nhìn hắn: "Anh thắp nến đi." Cậu muốn cho hắn thắp nến.
Cố Uyên Đình nhìn ánh mắt chờ đợi của Tô Ý Nhiên, tay siết thật chặt bật lửa, cưỡng ép đè nén tâm tình của mình, thắp từng cây nến kỉ niệm kết hôn của Nhiên Nhiên và nguyên chủ.
Ba cái.
Cố Uyên Đình âm thầm cắn răng.
Tô Ý Nhiên kéo Cố Uyên Đình nguyện ước, lại cùng hắn thổi nến.
Kết quả không biết là bởi vì lúc thổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-nha-giau-luon-tu-an-dam-cua-minh/1042756/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.