Ngày hôm sau, Tô Ý Nhiên tỉnh lại sau giấc ngủ, cảm thấy tỉnh táo một chút.
Rời giường, rửa mặt, ăn cơm, thay quần áo ra cửa, cậu cầm chìa khóa, như thường lệ đi tới cửa hàng làm việc.
Buổi sáng như thường, Tô Ý Nhiên dần dần hồi tưởng lại một ít chi tiết nhỏ trước đây mình xem nhẹ.
Tô Ý Nhiên đi đến cửa hàng, mấy nhân viên cửa hàng đã đến, đã đang chuẩn bị. Tô Ý Nhiên đã cho nhân viên cửa hàng Trương Tiểu Hồng chìa khóa cửa hàng, lúc thường cửa hàng mở cửa đóng cửa, nếu như cậu không ở đây sẽ do Trương Tiểu Hồng phụ trách.
Tô Ý Nhiên vào cửa chào hỏi nhóm nhân viên cửa hàng, kết quả phát hiện ánh mắt nhìn về phía cậu cùng biểu tình của mấy nhân viên cửa hàng đều có lo lắng, một nhân viên cửa hàng trong đó nhìn cậu còn muốn nói lại thôi.
Cậu tưởng mình hôm qua bỗng dưng bị bệnh làm cho các cô lo lắng, vì vậy khẽ cười với họ: "Anh không sao, các em đừng lo."
Mấy nhân viên cửa hàng thấy cậu xác thực không có chuyện gì, biểu tình thả lỏng hơn chút, nhân viên cửa hàng vừa nãy muốn nói lại thôi kia thở phào nhẹ nhõm, ngược lại căm phẫn sục sôi nói với Tô Ý Nhiên: "Sếp anh không có chuyện gì thì may rồi, anh đừng quan tâm đến internet, đám người điên đó toàn nói linh tinh, toàn là một đám cỏ đầu tường, không thì là tiểu nhân."
Tô Ý Nhiên nghi hoặc: "Internet?"
Nhân viên cửa hàng kia cứng đờ, không nghĩ tới sếp lại không biết, Trương Tiểu Hồng bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-nha-giau-luon-tu-an-dam-cua-minh/1042753/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.