Cố Uyên Đình đan xong vòng cuối cùng ở vai, cuộn len lại, trân trọng thu hồi áo len màu hồng mới đan được một nửa mới xuống xe.
Kế tiếp là một hồi bận rộn phiền phức mà kín đáo.
Bận rộn xong, Cố Uyên Đình một mình ngồi trong phòng làm việc, gọi trò chuyện video cho Tô Ý Nhiên.
Mấy ngày nay, mỗi ngày thời gian này, hắn đều sẽ gặp Nhiên Nhiên một lần.
Rất nhanh, cuộc gọi được kết nối, Tô Ý Nhiên xuất hiện trong màn hình: "Anh Đình."
Mỗi lần nhìn thấy Tô Ý Nhiên như vậy, tim Cố Uyên Đình đều sẽ nhảy một cái, không tự chủ được ngừng thở.
Cố Uyên Đình nhìn cậu: "Hôm nay hội ăn thử thế nào?" Hắn biết Bánh ngọt Nhất Thính hôm nay làm hội ăn thử, là một khâu rất trọng yếu trong kế hoạch phát triển cửa hàng của Tô Ý Nhiên.
Tô Ý Nhiên nghĩ đại thành công hôm nay, rất cao hứng, cậu vui vẻ nói chuyện ngày hôm nay cho anh Đình.
Cố Uyên Đình cảm nhận được cậu vui sướng, trong lòng cũng cùng tuôn ra vui sướng mềm mại: "Em làm rất tốt, chúc mừng em."
Tô Ý Nhiên cười rộ lên, mặt mày cong cong, lộ ra lúm đồng tiền nhỏ bên má phải, Cố Uyên Đình đột nhiên muốn chọc chọc lúm đồng tiền của cậu.
Trên thực tế hắn muốn làm như vậy từ lâu.
Cố Uyên Đình cách màn hình lạnh lẽo chạm lúm đồng tiền của cậu, tưởng tượng cảm xúc đáng yêu lại mềm mại chỗ đó.
Tô Ý Nhiên nhìn thấy anh Đình đột nhiên lấy ngón tay chọc màn hình, không rõ: "Anh Đình, anh đang làm gì thế?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-nha-giau-luon-tu-an-dam-cua-minh/1042746/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.