Lâm Trí nói không sai, nhà hàng này rất tuyệt, bọn họ ăn ngon đến nỗi vỡ bụng. 
๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn Rời khỏi quán ăn, đi trên con đường lạ lẫm, hai người đều không nói chuyện, hưởng thụ sự yên tĩnh của ban đêm. 
"Cám ơn cậu về bữa ăn." Quan Vũ Hạm mỉm cười nói. 
"Cô ăn no rồi sao? Nhưng tôi còn rất đói bụng!" Lâm trí cười khẽ nói. ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn 
"Cậu đùa gì thế, mới vừa rồi ăn nhiều như vậy mà còn kêu đói?" Quan Vũ Hạm thực sự không tin. 
"Bụng của tôi rất no, nhưng tôi còn có một chỗ rất đói! Làm sao bây giờ?" Lâm Trí xấu xa nói. 
Quan Vũ Hạm biết mình bị chơi xỏ liền cầm lên túi sách muốn đánh cậu, Lâm Trí nhanh chân bỏ chạy. 
"Cậu bị tâm thần à, có thể nghiêm chỉnh một chút được không? Nói cho cậu biết, cậu thật sự hết thuốc chữa rồi!" Quan Vũ Hạm lại bắt đầu dạy dỗ cậu. 
"Trời ơi-- cứu mạng, bé con lại muốn dạy dỗ người ta, thật không chịu nổi." Lâm Trí cười ha ha. 
"Bé con? Đã nghe qua ở đâu nhỉ?" Gần đây thật sự là quá bận rộn, khiến Quan Vũ Ham không thể nghĩ ra, đành ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang ✥ lắc lắc đầu, để cho mình thả lỏng một chút! 
"Nước Mĩ -- tôi tới đây" Quan Vũ Hạm lớn tiếng kêu lên, chạy về phía trước... ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn 
*** 
Hai người bọn họ đi ngủ cũng đã là năm giờ sáng, lúc này hai người đang ngủ ngon giấc! Đương nhiên là mỗi người một phòng. 
"Đinh linh đinh, đinh linh đinh. . . . . ." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ngoc-nghech-rat-dien-cuong/1965971/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.