Tại sao chị lại nghĩ con nhỏ tài xế đó là người biết tiểu Dĩnh ở đâu? Điều gì khiến cho chị chắc chắn đến như vậy?
Cô ta nở nụ cười xảo quyệt, khẽ xoa đầu đứa em họ rồi nhập một ngụm rượu, ánh mắt có hơi hiểm độc.
- trên đời này không có gì là chắc chắn cả. Nhưng cứ thử nghĩ mà xem, khả năng này không phải rất cao hay sao?
- em vẫn không hiểu.
- cô ta không có nơi nào để đi ngoài nhà mình, nhưng cô ta lại không về. Nếu không có người giúp thì cô ta có thể đi đâu được. Nếu muốn biết chính xác thì phải tìm được cô tài xế đó, rồi mọi chuyện sẽ được sáng tỏ.
Tiểu Yến trầm ngâm suy nghĩ, trong lòng vẫn còn chút khúc mắc nhất thời chưa thể nào giải đáp, cô ta quay qua hỏi Tiểu Mạn.
- cô ta đã bỏ đi rồi chị còn cố gắng tìm để làm gì? Sao chị không để cô ta đi luôn như thế có phải tốt hơn không?
- có chắc là cô ta sẽ không bao giờ quay về.
- chẳng phải cô ta đã bỏ đi rồi hay sao?
- bây giờ phải tính thế nào để diệt trừ hậu họa về sau, để cô ta không có ý định trở về đây nữa.
- nhưng bằng cách nào.
- cứ đợi đi, rồi sẽ có cách thôi.
Lục tiểu Mạn ung dung thưởng thức ly rượu trên tay, đôi mắt hướng ra phía bên ngoài ngắm nhìn những tòa cao ốc.
Thường thì những người như cô ta không bao giờ công nhận thứ mình đang nắm giữ là tốt nhất, luôn muốn nó phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ngo-nguoc/1509346/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.