Có lẽ chỉ có Âu Phàm là hiểu rõ nhất nỗi sợ hãi trong lòng anh lúc này. Anh sợ giây phút mà anh bỏ rơi không quan tâm đến sự đe dọa của Tiểu Mạn sẽ là lần cuối cùng anh được nghe giọng nói của cô.
Anh bắt đầu cảm thấy hối hận, nếu như có chuyện gì xảy ra có lẽ cả đời này anh sẽ phải sống trong day dứt.
Vừa nhìn thấy Âu Phàm ở hành lang bệnh viện là Ông Lục lập tức lao tới túm lấy cổ áo anh. Ông ta vung tay đấm mạnh vào mặt Âu Phàm, quá bất ngờ nên anh không thể giữ thăng bằng, cả người ngã xuống nền đất lạnh lẽo. Ông ta tiếp tục túm lấy cổ áo anh đấm mạnh thêm hai phát nữa. Máu từ khéo môi, từ mũi bắt đầu chảy ra nhưng Âu Phàm không hề phản kháng.
- thằng khốn, con gái tao mà có chuyện gì xảy ra tao nhất định không tha cho mày. Tao nhất định sẽ bắt mày phải chết.
Âu Phàm từ từ đứng dậy, anh cố gắng kìm nén cơn đau lại, vội vã hỏi ông ta.
- đã có chuyện gì xảy ra với Tiểu mạn, con xin bác hãy nói cho con biết.
- nó vì mày mà tự tử, mày còn có thể hỏi được sao?
Tay anh nắm chặt thành quyền, cái cảm giác tự trách mình nó bắt đầu bao trùm lấy anh, lúc này anh rất muốn thay Tiểu Mạn nằm ở đó. Cô sao có thể ngốc nghếch tới như vậy.
Cánh cửa phòng cấp cứu từ từ mở ra, Âu Phàm lao đến chỗ ông bác sĩ, nắm lấy áo ông ta gấp gáp hỏi.
- cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ngo-nguoc/1509340/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.