Sau khi tên Âu Phàm đó rời khỏi, tôi liền đến chỗ mẹ năn nỉ.
- mẹ, mẹ không thương con sao?
Mẹ tôi thậm trí còn không thèm ngẩng đầu nhìn tôi, chỉ thấy mẹ bận rộn ghi chép.. Tôi uất ức nhìn ba, ba vội vã đứng dậy chỉ để lại câu nói.
Ba tôi: con gái hãy tự bảo trọng..
Hy vọng cuối cùng đã bị người ba tôi yêu thương bóp nát. Còn không phải sao: ba chính là đang sợ mẹ. Ba thật là không có chính khí.
Tôi đang tức giận là thế, vậy mà mẹ vẫn thản nhiên hỏi tôi:
- con gái thích được mẹ tặng quà gì trong ngày cưới vậy.
- con không thích gì hết...
Mẹ nhìn tôi mỉm cười tỏ vẻ yêu thương.
Mẹ tôi: tốt, vậy mẹ đỡ tốn một món tiền.
Tôi: *_*
Rốt cuộc mẹ có phải là mẹ tôi không vậy? Sao có thể đẩy đứa con gái yêu quý của mình vào tay tên biến thái đó. Không được! Tuyệt đối không được! Tôi nhất định ngăn cản cái đám cưới này.
Tôi: mẹ, con không yêu hắn, đám cưới này tuyệt đối không có hạnh phúc.
Mẹ tôi: một người tốt như Âu Phàm thì ai chẳng yêu, con không yêu thì con có vấn đề rồi đấy.
Tôi: con có phải là con gái mẹ không vậy???
Mẹ tôi: nếu con cố tình không gả cho Âu Phàm, con chắc chắn không phải con gái của mẹ.
Tôi: *_*
Cuộc tranh luận kết thúc và kẻ thất bại thảm hại nhất chính là tôi. Vậy là chẳng còn hy vọng gì nữa, tôi chán nản bỏ lên phòng. Mới 22 tuổi mà đã được xếp vào danh sách gái già trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ngo-nguoc/1509316/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.