Tích.. Tắc..
Tích.. Tắc..
Boonggg...
Thời gian trôi qua theo từng thìa súp của tôi.
Căng thẳng, căng thẳng quá! Tại sao mẹ chồng và em chồng lại nhìn tôi như vậy?
Một giờ trước, tôi hiên ngang được vệ sĩ của mẹ chồng vác ra khỏi công ty tống vào xe.
Hai mươi lăm phút trước, tôi được em chồng săn sóc tận tình đưa qua cho một túi bắp.
Mười phút trước, cuối cùng tôi cũng đặt mông vào ngồi trong một nhà hàng thoạt nhìn có vẻ cực kì sang trọng này.
Mẹ chồng rất quý tôi, gọi toàn món tôi thích, hơn nữa giá trị dinh dưỡng còn rất cao, hệt như đang tẩm bổ vỗ béo tôi vậy.
Em chồng rất quý tôi, đến tận lúc món đầu tiên được bê lên, cũng là món súp rau củ, cậu vẫn tận tình săn sóc mà bẻ bắp rắc vào cho tôi, còn cười bảo là không nên lãng phí lương thực.
Tôi trợn mắt.
Đáng ghét, cậu làm hư Tô súp của tôi rồi! QAQ
"Ra đây là lí do cô Ngô ngập viện sao?"
Mẹ chồng là người đầu tiên lên tiếng sau 5 phút trầm mặc. Nhưng mẹ chồng ơi, sao con chẳng hiểu mẹ đang nói gì hết vậy? Cô Ngô làm sao cơ ạ?
Tôi còn chưa hiểu ra sao, đã thấy em chồng gật gật đầu, còn tỏ vẻ nghiêm túc nói.
"Đúng là phải thấy tận mắt thì mới tin được! Chị dâu, chị đúng là thiên tài!"
Giờ thì tôi triệt để mù mờ. Sao tôi có cảm giác như không sống cùng thế giới với hai người họ vậy nhỉ? Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-nam-tay-em-di-anh/2014136/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.