"Tôi, tôi đột nhiên thấy đau bụng quá, cứ để tôi ngồi đây nghỉ một látlà được, cô có thể giúp tôi mang chai nước này đến cho Tần Mạc đượckhông? Anh ấy kêu đau đầu, chắc là bị cảm nắng rồi!"
Vãn Tịch nghe đến ngây người, sắc mặt liền trắng bệch.
Duẫn Nặc ngẩng đầu nhìn cô ta hỏi: "Có thể hay không? Nếu không được thì tôi đành cố gắng đi vậy!"
Cô khó chịu đứng lên, chuẩn bị muốn đi, Vãn Tịch tiến đến đỡ cô, rồi cầm lấy chai nước trong tay.
"Được rồi, cô cứ ngồi nghie đi, tôi giúp cô đưa qua đó."
Duẫn Nặc được như ý, liền miễn cười nói với Vãn Tịch: "Vậy thì rất cám ơn, chị dâu!"
Lần đầu tiên thấy Duẫn Nặc lễ độ với mình như vậy, hơn nữa, còn gọi côta là chị dâu, Vãn Tịch đột nhiên có chút không thích ứng kịp, lúng túng cười đáp: "Không sao, một cái nhấc tay mà thôi, em không sao chứ, cómuốn đưa đến bệnh viện hay không?"
"Không cần, em đi vệ sinh một chút là đỡ thôi, chị mau cầm nước cho anh ấy đi!". Duẫn Nặc liền thúc giục.
Vãn Tịch cũng không muốn chần chừ thêm nữa, lập tức cầm lấy chai nước đi đến chỗ Tần Mạc đang đợi.
Chân trước cô ta vừa mới vừa đi, Duẫn Nặc chân sau liền đứng thẳngngười, nhìn thấy anh trai mình cách đó không xa đang trò chuyện với mấynhân viên của ảnh viện áo cưới vội vã chạy tới, lôi Lục Vân kỳ đi vớimình.
"Làm gì thế?", Lục Vân Kỳ nhìn em gái, có chút tò mò hỏi.
"Anh cứ đi theo em là được.". Cô không hề nói gì, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-mau-ky-ten-ly-hon/397212/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.