Tần Mạc thay xong quần áo đi xuống dưới, áo sơ mi phối cùng với gilêquần âu, trên cánh tay còn vắt thêm một chiếc áo vest, cả người nhìnqua, thực thành thục, chững chạc, sức quyến rũ vô biên.
Vãn Tịch thấy thế nhìn anh đầy si mê, không thể phủ nhận, người đàn ôngnày trời sinh đã là một cái móc quần áo, cho dù mặc cái gì cũng đều rấtưa nhìn, cái nào cũng đều đẹp mắt cả.
Vãn Tịch nhìn một lát, trong lúc nhất thời liền hơi thất thần, thậm chí còn theo thói quen muốn tiến lên khoác lấy tay anh.
Nhưng anh đã lạnh mặt cự tuyệt cách xa cô ta ngàn dặm lạnh, vì thế nhất thời Vãn Tịch liền đánh trở về với thực tại.
Sau đó anh đi tới, vươn tay ôm lấy Duẫn Nặc, khẽ mỉm cười nói: "Đi thôi?"
Duẫn Nặc liếc anh một cái, trong lòng thầm cảm thán, mẹ ơi, người đànông này đúng là yêu nghiệt, tùy tiện mặc một bộ quần áo mà cũng đẹp mắtnhư vậy.
Chẳng những đẹp mắt, còn mang đầy quý khí, phảng phất trông giống nhưmột vương tử ở vương quốc Hy Lạp, chỉ cần nhìn đã khiến hoa thủy tiêntùy tiện xin chết.
Tuy trong lòng có không thích cỡ nào nhưng hiện tại anh ta vẫn là chồngcủa cô, nói dại nếu như anh ta mà chết, cô còn phải khách sáo khóc mấytiếng ấy chứ.
Thật không đáng chút nào, cho nên, sau ly hôn lại nguyền rủa anh ta chết đi cũng chưa muộn!
Lúc ba người họ đi ra cửa, xe của Lục Vân Kỳ đã sớm chờ ở bên ngoài.
Thấy bọn họ đi tới, Lục Vân Kỳ vội vàng mở cửa xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-mau-ky-ten-ly-hon/397210/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.