Duẫn Nặc ở trong bệnh viện nghỉ ngơi một ngày, ngày hôm sau cô liền yêu cầu Tần Mạc đưa mình về nhà.
Lúc trở về, trên cổ cô vẫn còn quấn băng gạc trắng toát, điều này làmcho người nhà họ Lục, ai nhìn thấy cũng vây tới hỏi lung tung này kia.
"Tiểu Nặc, con làm sao vậy? Sao cổ lại phải quấn băng thế kia?"
“ Tiểu Nặc, em không sao chứ?"
"Tiểu Nặc, có phải bị thương hay không?"
Duẫn Nặc mệt mỏi lắc đầu, chào thua: "Ba mẹ, anh ba, không sao đâu, con lên lầu trước.".
Tần Mạc đi tới cúi chào cha mẹ vợ rồi sau đó liền đỡ Duẫn Nặc đi trên lầu.
Lục Tử Dạ nhìn theo bóng lưng của hai người họ, thầm thắc mắc, suy nghĩmột lát liền nói: "Mẹ, mẹ có phát hiện hình như tiểu Nặc có gì đó khácvới trước kia không?".
Triệu Thục Hoa gật đầu nói: "Đúng vậy, mẹ cũng cảm thấy con bé khang khác.".
"Hai mẹ con nhà bà, toàn lo lắng gì không đâu, đi đi, mau đi làm việccủa mình đi.". Lục Chấn Thiên gỡ kính lão xuống, mệt mỏi xoa xoa mi tâm.
Lục Tử Dạ đưa mắt nhìn cha mình một cái, nhưng đột nhiên lại nghĩ đến gì đó, liền vội vàng lại gần hỏi: "Đúng rồi cha, con nghe thấy mấy cổ đông trong công ty nói, cha muốn đưa Tần Mạc lên vị trí tổng giám đốc phảikhông?"
Lục Chấn Thiên nghiêm mặt trừng Lục Tử Dạ: "Con nghe ai nói?"
"Hôm nay con đến công ty anh Hoa bàn chút chuyện, không cẩn thận liền nghe được."
Lục Chấn Thiên cũng không phủ nhận, gật đầu hỏi: "Con có ý kiến?"
"Ha ha! Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-mau-ky-ten-ly-hon/397188/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.