Trác Quân tới đây làm khách, tất nhiên Duẫn Nặc sẽ đích thân tiếp đãi anh chu đáo.
Bưng trà rót nước, nhiệt tình vô cùng.
Lục Tử Dạ ở bên cạnh không nhịn được liền phì cười ra tiếng: "Tiểu Nặc, trước kia sao không thấy em chịu khó như vậy nhỉ?"
Duẫn Nặc trừng mắt nhìn anh nói: "Anh thử giơ bàn tay lên đếm thử, xem xem một năm về nhà được mấy ngày, sống với em được mấy ngày, bình thời em vẫn chịu khó đấy thôi, anh thì ngay cả bóng người cũng không thấy qua."
Lục Tử Dạ xì mũi chế nhạo: "Không phải là do anh bận rộn sao, đừng dùng ánh mắt bất hiếu đó mà nhìn anh."
"Vâng, anh ba của em là ngôi sao lớn, dĩ nhiên là phải bận rộn rồi, bận đến nỗi ngay cả đường về nhà cũng quên mất từ lâu rồi."
"...", đến đoạn này Lục Tử Dạ liền nghẹn lời rồi, cảm thấy nếu như mình còn ngồi đây thì còn bị cô em gái này vạch trần không thương tiếc mất, anh liền đứng dậy vỗ vỗ vai Trác Quân nói: "Cậu cứ ngồi đây chơi, tôi đi rửa tay một chút."
Trác Quân gật đầu đưa mắt nhìn bạn mình rời đi.
"Hừ, còn không biết xấu hổ mà nói em.". Duẫn Nặc thầm nói rồi cầm một quả quýt đưa cho Trác Quân: "Ăn không?".
Trác Quân ôn hòa cười cười, lắc đầu đáp: "Em cũng biết là anh không ăn cái này mà".
Cô hận không thể đem quả quýt kia nhét vào trong miệng của mình. Đã biết rõ là anh không thích, mà còn như vậy.
"Thật xin lỗi, em không cố ý.". Cô để quả quýt xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-mau-ky-ten-ly-hon/397183/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.