Tần Mạc đưa Duẫn Nặc về khách sạn, vừa vào trong phòng liền tức giận ném cô lên trên giường lớn, không kìm được rống lên: "Sau này, không cho phép cô đi gặp người kia nữa, có nghe hay không?"
Duẫn Nặc từ từ ngồi dậy, xoa xoa cánh tay bị vặn đau, trừng Tần Mạc: "Anh có tư cách gì mà nói với tôi những lời như thế? Tần Mạc, đừng quên, coi như có là vợ chồng, anh cũng không có tư cách can thiệp vào quyền tự do cá nhân của tôi."
"Tôi không có tư cách?"
Anh híp mắt tiến lên trước, hai tròng mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào cô, bên trong con ngươi như có ngọn lửa đang bừng bừng thiêu đốt.
Duẫn Nặc khiếp đảm lui về phía sau.
Thấy cô tựa hò vẫn còn có chút sợ hãi mình, Tần Mạc đột nhiên cười nói: "Nếu tôi không có tư cách, thì người trong khắp thiên hạ chẳng có ai có tư cách này cả."
Anh cởi áo khoác ra ném xuống, sau đó liền tiến tới chỗ của cô.
Duẫn Nặc cả kinh, vội vàng né tránh: "Anh muốn làm gì?"
"Làm gì à?" Anh hài hước nhìn cô, trong đôi mắt hoa đào tràn đầy tâm tình khó nói: "Cô nghĩ tôi sẽ làm gì?"
"Anh...." mặt Duẫn Nặc liền đỏ lên, đứng dậy muốn chạy, nhưng đột nhiên cánh tay lại bị anh nắm được.
"Ngủ đi, sáng sớm mai sẽ dẫn cô đến một chỗ rất thú vị."
Cô liền ngẩn ra, cứ tưởng lỗ tai của mình đã nghe lầm, kinh ngạc nhìn anh.
Anh khẽ cười, nằm ở bên cạnh cô, ôn nhu nói: "Chuyện ngày hôm nay, đến đây là chấm dứt, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-mau-ky-ten-ly-hon/275341/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.