Sau lần đó mấy ngày tiếp theo, quả thật Bạch Tử Cúc không hề can thiệp đến chuyện của Bạch Chấn Hưng cùng với Vương Gia Nhĩ nữa.
Hàn Minh Tuấn thì ngược lại, mỗi ngày đều một tấc cũng không rời, luôn dõi mắt theo cô, thật giống như sợ cô bỏ đi mất vậy.
Cho đến lúc chỉ còn cách hôn lễ của Bạch Chấn Hưng và Vương Gia Nhĩ một ngày, Tử Cúc đứng ngồi không yên muốn đi ra ngoài tìm Bạch Duệ Thần .
Từ khi nhờ anh hai điều tra giúp cũng đã mấy ngày trôi qua rồi, chắc chuyện kia cũng đã có kết quả!
Cô không thể ngồi yên chờ chết được, ngày mai đã là hôn lễ của anh cả, không thể để cho hôn lễ diễn ra được, nếu không, có khác gì với dẫn sói vào nhà đâu.
Nhưng chân trước vừa mới bước ra cửa, sau lưng liền truyền đến giọng nói trầm thấp của Hàn Minh Tuấn :"Em đi đâu vậy?"
Cô dừng bước, phiền não xoay người nhìn chằm chằm vào người vừa chất vấn mình, đáp: "Tôi đi đâu còn phải với báo cáo với anh nữa sao?"
Người đàn ông tuấn tú cười cười đi tới, sửa lại cổ áo hơi nhăn của cô, ánh mắt tràn đầy nhu tình nhìn cô chằm chằm: "Tại sao lại không báo cáo? Hiện tại anh đang rảnh rỗi đến phát điên rồi, nếu em đi ra ngoài, thuận đường mang anh đi cũng với, không chừng, anh còn có thể làm tài xế miễn phí cho em, em ăn cơm, anh trả tiền, lúc em nóng anh sẽ quạt cho em mát. Một người tốt như vậy mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-mau-ki-don-ly-hon/3309611/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.