Bên này, nhân viên chụp ảnh đang mặc áo cưới cho Vương Gia Nhĩ, cô ta vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy bóng lưng của Hàn Minh Tuấn đang ôm Bạch Tử Cúc khuất dần, tim không khỏi đau xót, nghẹn đến khó chịu.
Tiếp đó ngay cả thử áo cưới, hay chụp hình cũng đều không yên lòng.
Bạch Chấn Hưng như nhận ra điều gì bất thường liền hỏi: "Em không thoải mái sao?"
Vương Gia Nhĩ lúng túng cười đáp: "Không có, có lẽ là ánh mặt trời hơi gay gắt, nên bị cảm nắng rồi!"
"Vậy chúng ta nghỉ ngơi một chút nhé?".
Gia Nhĩ gật đầu xem như đồng ý, được Bạch Chấn Hưng đỡ ngồi xuống dưới tán ô, nhân viên nhiệt tình đưa tới cho bọn họ hai ly nước giải nhiệt.
Hai người vừa uống, vừa nhìn chăm chú đối phương.
Ở trong mắt của Bạch Chấn Hưng, cô gái này, là người đẹp nhất, ôn nhu nhất, lương thiện nhất mà anh từng gặp, hôm nay lại vì mình mà khoác lên người chiếc áo cưới tinh khôi, càng trở nên đẹp hơn bao giờ hết.
Cái đẹp đó, trong mắt anh, không cách nào dùng ngôn ngữ để biểu đạt hết được.
Anh thực yêu người con gái này, cũng âm thầm thề trong lòng, nhất định sẽ mang lại hạnh phúc đến cho cô, để cho toàn bộ phụ nữ trên thế giới này đều thèm muốn hạnh phúc đó.
Cùng lúc này.
Trên thảm cỏ ven hồ.
Bạch Tử Cúc bị Hàn Minh Tuấn ôm lấy, nằm ở trên cỏ, lẳng lặng, hấp thu tinh hoa của đất trời.
"Tử Cúc, em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-mau-ki-don-ly-hon/3309608/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.