Dọc theo đường đi, không khí trong xe vô cùng quái dị. Để phá vỡ bầu không khí yên lặng này, Vương Gia Nhĩ lấy từ trong túi ra một cái hộp nhỏ, quay ra phía sau đưa cho Tử Cúc
''Tiểu Cúc, đây là món quà gặp mặt nho nhỏ. Mong em không chê ''
Bạch Tử Cúc vậy mà chẳng nể tình, vén môi đầy khinh bỉ. Cô liền hất tay một cái, chiếc hộp nhỏ trong tay Gia Nhĩ liền theo quán tính rơi trên người Hàn Minh Tuấn
''Chê !! Tôi đây chẳng thiếu gì. Ngược lại là cô đó ''
Nghe xong câu nói ''thân thiện '' của cô, ánh mắt của Bạch Chấn Hưng và Hàn Minh Tuấn đều bắn tới
Minh Tuấn cầm hộp quà lên, nhìn về phía Bạch Tử Cúc ''Ai lại chọc giận em rồi sao?''
Tử Cúc lườm anh một cái, không thèm trả lời. Cô đưa mắt nhìn sang Bạch Chấn Hưng ''Anh, dừng xe lại đi. Em muốn xuống ''
Bạch Chấn Hưng dần dừng xe lại. Xe còn chưa dừng hẳn, cô đã chẳng chờ nổi mà mở cửa nhảy luôn xuống
Hàn Minh Tuấn vội vàng theo sau. Anh tiến đến, giữ lấy cổ tay cô ''Tử Cúc, em nổi điên gì thế ? Đang yên đang lành, bị ai chọc giận hả ?''
Bạch Tử Cúc gạt bỏ bàn tay anh ra, ngưng bước. Cô quay đầu lại nhìn anh, trả lời ''Không ai chọc giận tôi cả, tôi ghét cái người phụ nữ trong xe kia nên muốn đi bộ thôi. Anh quản được à ?''
''...'' Hàn Minh Tuấn tức nghẹn, anh thật sự đang rất muốn một tay bóp chết ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-mau-ki-don-ly-hon/3309580/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.