Nó lễ phép đưa từng túi đồ cho từng vệ sĩ
- Chúng tôi xin... xin cảm ơn tiểu thư nhưng chúng tôi không thể nhận được vì chúng tôi chỉ là một người làm ăn làm ở thôi ạ, không thích hợp để chúng tôi được nhận quà của tiểu thư cho lắm!!!
Đám vệ sĩ nói mà nước mắt rưng rung càng làm cho nó bực bội thêm.
- Các chú coi con là tiểu thư phải không???
- Dạ phải!!!
- Vậy theo danh nghĩa của tiểu thư thì con đây muốn các chú phải nhận quà từ tay con!!!
- Nhưng... nhưng mà... chúng tôi.....
- Không nhưng gì hết, không được từ chối gì hết * nó bực bội *
- Dạ chúng tôi cảm ơn tiểu thư ạ!!!
Nói xong thì những đám vệ sĩ bước ra ngoài để tiếp tục làm công việc canh gác, một số người thì ở lại bảo vệ hắn và nó.
Còn về đám người làm trong nhà ai nấy hết sức ngạc nhiên về hành động của nó.
- Ahhhh!!! Mọi người lại đây đi ạ, cả bác quản gia nữa!!!
Nó lôi kéo hết từng người làm trong nhà ra
- Dạ tiểu thư kêu chúng tôi có chuyện gì không ạ - Đồng thanh tập 3
- Đây là một số món quà em muốn tặng cho mọi người vì trong thời gian qua đã chăm sóc cho em ạ!!!
Nó đưa từng giỏ cho những người làm trong nhà, nỡ nụ cười ấm áp nhìn họ
- Mọi người nhận xong là cấm đem đi trả à ghen, không là em giận mọi người hết luôn á ~~~
Không nghe lời nó là nó sẽ giận hết từng người một là mệt lắm á.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-lanh-lung-dang-yeu-cua-toi/96153/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.