Nguyễn Băng đột nhiên ngẩn đầu lên: "Anh thực sự đã điều tra tôi à?"
Quả nhiên cô không nên đặt quá nhiều kỳ vọng vào kẻ khốn kiếp này.
"Tôi là chồng cô, chẳng lẽ tôi không nên điều tra xem cô gả vào nhà tôi với mục đích gì?" Thẩm Mặc lạnh lùng thốt lên: "Đứng nói với tôi là cô vừa gặp đã yêu tôi."
"Nếu anh đã điều tra rồi thì còn hỏi tôi làm gì?" Nguyễn Băng trong lòng lạnh giá.
Trước đó cô thấy Thẩm Mặc nhìn cũng không tệ, nói năng đúng mực nên mới đồng ý lấy anh, mà chuyện cũ năm đó của cô và Triệu Cẩn Niên, cô cũng không muốn nhắc lại.
Cô dứt khoát nhắm hai mắt lại, lập tức trùm kín chăn, tự vây mình trong một không gian chật hẹp, cũng không muốn nói chuyện với Thẩm Mặc thêm câu nào.
"Cô!" Thẩm mặc giận dữ đứng dậy, cau chặt mày, nhưng cuối cùng cũng không ép cô trả lời nữa.
Bây giờ anh mới nhận ra, người phụ nữ này không hề giống như những gì anh suy nghĩ, nhìn thì giống như con cừu non, nhưng cũng bướng bỉnh tới mức đó, những lúc cô ấy không muốn nói hay không muốn làm, lại có thể dùng chiêu giả chết, làm như anh khi dễ cô vậy.
"Cô thực sự không nói đúng không? À, tôi đã cưới cô thì không muốn chia tay." Thẩm Mặc bất luận thế nào cũng chỉ muốn làm rõ vì sao cô muốn gả cho anh, như vậy là sai sao?
Nguyễn Băn nghe anh nói vậy, tức giận nói: "Nếu không thích tôi, sao anh không ly hôn?"
Thẩm Mặc nghe cô hỏi thì cưới một cách thích thú:"Bởi vì cô muốn ly dị chứ sao."
Nói xong, tên khốn kia ung dung thong thả rời khỏi phòng bệnh, không quay trở lại!
Trợ lý Lân nói, đơn đặt hàng bên phía Mỹ đã được giải quyết.
Chuyện này làm Nguyễn Băng hiểu rõ hơn đàn ông là loại sinh vật lý tính đến đáng sợ.
Mấy ngày sau, thân thể Nguyễn Băng đã hoàn toàn hồi phục, nên cô được xuất viện, nghĩ đến chuyện mình không cần phải trải qua quá trình đau khổ của việc thụ tinh ống nghiệm nữa, cô cảm thấy cả người thư thái.
Nhớ tới đoạn thời gian đó, cả ngày lẫn đêm cứ như trong mơ.
Vì để thúc đẩy trứng rụng, ngày ngày cô đều phải tới viện tiêm, trên căn bản hai ngày phải lấy máu một lần, lúc lấy trứng, loại đau đớn đó suốt đời cũng chẳng thể quên.
Thật may là không thành công, nếu thành công, sau khi thụ tinh cho trứng, lại ngày ngày phải tiêm thuốc trong khoảng 50 ngày, lúc bác sĩ nói với cô điều này, những đau đớn trên cơ thể đều chẳng là gì, chủ yếu là sự hành hạ về tinh thần làm cho cô cả ngày lẫn đêm đều không yên giấc.
Sẽ có lúc cô bỗng nhiên khóc lớn hoặc cười to, nhưng không có lý do gì.
Bây giờ thì tốt rồi, Nguyễn Băng hiện tại rất có tinh thần, lúc ở bệnh viện, cô cũng đã thông suốt nhiều chuyện, không tự mình chui vào ngõ cụt nữa.
Trước đây cô không dám ly hôn vì sợ người khác cười chê, sợ bà nội đau lòng, bây giờ cô cảm thấy mình kiên cường lên nhiều rồi.
Sau khi tỉnh ngộ, cô muốn thay đổi tình trạng hiện tại, cô sẽ đi họp lớp cũ.
Khóa 13 khoa Trung văn họp lớp lúc 7:00 tối tại khách sạn Little Swan, Nguyễn Băng đến không sỡm cũng không muộn. Trước đó cô đã chọn ra một bộ quần áo đẹp nhất nhưng không mấy khi mặc, chính là bộ mà Triệu Cẩn Niên đã cho cô để cô mặc khi đi phỏng vấn, nhưng không ngờ cuối cùng cô lại cưới Thẩm mặc, cô chưa từng làm bất kỳ một công việc nào.
Trên mặt cô trang điểm một lớp mỏng, với nụ cười nhẹ nhàng, cô không phải là người đẹp nhất nhưng cũng vô cùng xinh đẹp. Da cô rất trắng và mịn màng, các điểm trên gương mặt, nếu xét riêng thì không có gì nổi bật, nhưng tổng thể khuôn mặt rất thanh tú, dịu dàng. Lúc này, tâm tình cô rất tốt, cô ngẩng đầu, ưỡn ngực mà bươc đi, làm người ta có cảm giác cô rất hờ hững, rất có khí chất, mấy người trong lớp cũng nhanh chóng chú ý tới cô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]