Đây là chuyện Nguyễn Băng nghe được từ mẹ chồng Tô Cầm, bà nói những chuyện này chính là muốn cảnh cáo cô, gặp chuyện gì cũng không được nói bậy bạ, nhất là chuyện tình nhân nhỏ bé Thủy Nhi của anh ta.
Ôi, chẳng trách hôm nay anh ta lại đối xử tốt với cô như vậy.
Suy nghĩ một chút, cô nảy ra một ý.
"Chồng, em muốn nói chuyện với anh." Nguyễn Băng ngoắc ngoắc ngón tay với Thẩm Mặc, giọng nũng nụi.
Âu Dương Tú vừa mới ngồi cũng cười híp mắt đứng lên: "Thẩm tổng, quả nhiên giống như lời đồn bên ngoài, anh rất thương yêu phu nhân đấy."
Thẩm Mặc không nói gì, chỉ cười một tiếng, lúc quay đầu nhìn về phía Nguyễn Băng, cái quỷ gì gọi là ưu nhã, phong độ đều biến đi, ý nghĩ muốn cắn cô cũng đều có.
Nguyễn Băng thấy lòng thoải mái không ít, những ủy khuất phải chịu mấy năm nay cũng phai đi ít nhiều.
"Chồng, em muốn nói nhỏ với anh." Nguyễn Băng tiếp tục nói, còn phối hợp nháy mắt một cái, vốn mặt cô rất gầy gò, sắc mặt cũng vàng vọt, không ngờ lúc nũng nịu lại thêm phần tỏa sáng như vậy, Thẩm Mặc có chút sửng sốt, ngồi vào mép giường, đă mặt tới gần: "Nguyễn Băng, cô giở trò quỷ gì vậy?"
Hơi thở đàn ông xa lạ phả vào làm Nguyễn Băng không còn tâm tư đùa giỡn nữa, mùi nước hoa Cologne nhàn nhạt chỉ làm cô nhớ tới cái đêm mơ hồ đó mà thôi, cô cắn môi, nói bên tai Thẩm Mặc: "Ly dị đi, nếu không tôi lập tức nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-lan-nay-la-that/2935032/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.