"Đúng vậy, mặc dù trước kia, anh Triệu với Thẩm phu nhân lúc nào cũng như hình với bóng, nhưng sau khi anh Triệu đi Mỹ, hình như bọn họ cũng chưa liên lạc lại với nhau." Au Dương Tú càng nói giọng càng thấp xuống, ngược lại nhìn giống như đang chột dạ.
Đúng vậy, nếu hai người yêu nhau, sao sau đó lại không liên lạc với nhau chứ?
Nhất là Thẩm Mặc lại còn có vô số "hồng nhan tri kỷ", người phụ nữ nào lại không cảm thấy tịch mịch chứ?
Thẩm Mặc nghe cô ta nói vậy, quả nhiên ánh mắt nhanh chóng lạnh xuống, nặng nề nhìn Âu Dương Tú, dáng vẻ cười mà như không cười, mặc dù rất hấp dẫn, nhưng không hiểu sao lại làm Âu Dương Tú cảm thấy sợ hãi.
"Vợ tôi thực sự là ân nhân của cô ư?" Thẩm Mặc bỗng ngước mắt lên, hỏi một câu hoàn toàn không liên quan đến câu chuyện.
"Dĩ nhiên, ngày đó cô ấy đã mua những hai ngàn hoa hồng của tôi, đối với tôi mà nói, chuyện đó vô cùng quan trọng. Rất xin lỗi Thẩm tổng, tôi không phải cố ý nói ra như vậy, tôi thật là ngốc quá."
"Không, cô không ngu ngốc, mà là lòng cô quá độc ác." Sắc mặt Thẩm Mặc trở nên nặng nề, không khí cũng theo đó mà giảm xuống mấy độ, giọng nói rất đáng sợ: "Âu Dương Tú, cô muốn châm chọc tôi bị người ta cho cắm sừng ư?"
Âu Dương Tú trợn mắt há mồm: "Không, không, Thẩm tổng... tôi, tôi không có ý như vậy, anh hiểu lầm tôi rồi."
"Không phải ý như vậy? Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-lan-nay-la-that-2/2351596/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.