Triệu Cẩn Niên, anh phiền não lật mấy trang, đều là vẽ Nguyễn Băng, cả quyển này đều là vẽ Nguyễn Băng, các thời điểm, các tư thế, trong mỗi bức vẽ, Nguyễn băng đều đang cười, nhìn vô cùng trẻ trung, không hề mặt mày ủ ê như hôm nay.
"À, gả cho tôi là cô đang uất ức sao?" Thẩm Mặc cười lạnh một tiếng, vốn chuẩn bị đem những bức vẽ này ném vào lò lửa.
Nhưng anh lại dừng tay, tính toán, Triệu Cẩn Niên cùng với anh thì có quan hệ gì đâu.
Anh chuẩn bị tùy tiện ném những bức vẽ trên bàn, nhưng ngẩn đầu lại thấy Nguyễn Băng không biết đã vào từ lúc nào, đang tức tức giận nên trợn mắt nhìn cô.
"Cô..." Thẩm Mặc còn chưa kịp nổi dóa, Nguyễn Băng đã hét lên một tiếng, bỗng nhiên đụng đầu vào ngực anh.
Thẩm Mặc không kịp đề phòng, bị đụng thì lùi lại mấy bước, tựa vào vách tường, rồi lại cảm thấy đau đau trên mặt.
Anh ôm mặt, một dòng máu chảy ra từ kẽ tay: "người phụ nữ đáng chết."
Nguyễn Băng ngây ra, cô không nghĩ Thẩm Mặc sẽ bị cái đinh trên vách tường làm bị thương, nhưng cô cũng không quên đến những bức vẽ đoạt lại, trân trọng ôm vào ngực.
Thẩm Mặc tối mắt lại nhìn Nguyễn Băng: "Làm sao? Trước mặt tôi diễn kịch ư? Cho là cô biểu hiện yêu bạn trai cũ sâu đậm, tôi sẽ vì thấy không có được mới là thứ tốt nhất, cho nên bắt đầu thích cô?"
Nguyễn Băng châm chọn nhìn anh một cái: "Thẩm tổng, bình thường anh tiếp xúc với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-lan-nay-la-that-2/2351569/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.