Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
"Duyệt Duyệt à, anh Gia Thịnh của con có thể sẽ không ở nhà, gần đây dì cũng có chút việc, chỉ có thể đưa con về nhà thôi."
Nhan Duyệt trợn tròn mắt, thấy Lưu Linh cười dịu dàng, cũng không dám phản đối gì.
Ngây ngô ngơ ngác bị tài xế chở về nhà, trong nhà loạn thành một đoàn, như bị người lật lên.
"Sao vậy ạ?" Nhan Duyệt nhìn Lưu Lan đang ngồi trên ghế sa lon.
"Tại sao con về rồi? Chưa có tiến triển gì với Diệp Gia Thịnh à?" Bà ta bình thản ngẩng đầu nhìn cô ta.
Nhan Duyệt cúi đầu, có vẻ tịch mịch.
Lưu Lan cười xùy: "Con và ba con thật không có tiền đồ hệt như nhau."
"Mẹ! Lòng con đang rất mệt mỏi, tại sao mẹ còn châm chọc con?"
"Sao? Mình không có bản lĩnh còn trở về nổi nóng với mẹ? Mẹ cho con biết Nhan Duyệt, nếu con không có bản lĩnh thì chỉ có thể đi theo ba con sống cuộc sống khổ cực thôi."
Nhan Duyệt sửng sốt: "Có ý gì?"
Lưu Lan cười lạnh.
Buổi tối Nhan Duyệt đã hiểu rõ Lưu Lan có ý gì.
Chuyện Xương Thịnh huyên náo quá lớn, lại bị các doanh nghiệp bên trong ra tay chèn ép, hoàn toàn phá sản.
Nhan Trung Vi nợ nần chồng chất, lại chỉ biết say rượu, bán sạch mấy thứ còn dư lại của Xương Thịnh, vừa trả xong sổ sách, nhà họ Nhan chẳng còn gì nữa.
Ban ngày Nhan Trung Vi uống rượu, trở về thì nổi nóng, Lưu Lan nói chuyện cứ âm dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-trung-khuyen/2972287/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.