Chuyển ngữ: Gà _ LQĐ
"Anh già như vậy sao?!" Giận dữ.
Miêu Miêu lắc đầu: "Nhưng không phải anh bảo thăng chức một xíu sao ~ "
Tay học theo anh vẽ một vòng.
Trịnh Thâm cố gắng ổn định tâm trạng, chớp mắt, nhìn chằm chằm cô: "Em không muốn vĩnh viễn ở cùng một chỗ với anh sao?"
Miêu Miêu vô tội liếc mắt: "Luôn có không gian riêng tư?"
Trịnh Thâm nóng nảy: "Không gian riêng tư gì chứ! Hai người chúng ta còn cần không gian riêng tư sao?!"
"Cần chứ, người người đều cần." Nhếch môi lên, khẽ cười.
"Vậy được vậy được, cho em không gian riêng tư, quan hệ của chúng ta..."
"Quan hệ của chúng ta rất tốt mà."
Dù Trịnh Thâm có chỉ số IQ bằng 0 cũng nhìn ra Miêu Miêu đang trêu anh.
"Miêu Miêu!!!" Đè người lên ghế sa lon, cắn cằm một cái, trong nháy mắt mặt Miêu Miêu đỏ hồng.
"Miêu Miêu... Quan hệ của chúng ta thế nào?" Nhếch môi, lộ ra hai hàng răng, nếu em không nói anh sẽ cắn em.
"Trịnh ba tuổi anh đủ rồi!"
"Miêu bại hoại em có thừa nhận không!"
Miêu Miêu sờ cằm mới vừa rồi bị anh cắn, nhìn anh: "Thăng chức có ích lợi gì?"
Trịnh Thâm vui mừng: "Có người nấu cơm cho em, có người giặt quần áo cho em, có người đưa đón em đi học, có người nộp tiền lương cho em..."
Những ngón tay như đầu hành gõ vào cằm: "Nhưng bây giờ cũng vậy mà?"
Trịnh Thâm nắm được tay cô, anh sắp bị nhóc bại hoại này làm tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-trung-khuyen/2972211/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.