Chuyển ngữ: Gà _ LQĐ
"Trịnh Thâm!!!"
Đối phương không thấy cô tức giận, nhẹ nhàng bóp mặt cô, chẹp miệng, cảm thán: "Vợ anh mềm ghê!"
Mặt Miêu Miêu đỏ bừng, cả người đều đang bốc khói, tức giận!
Đột nhiên trên môi mềm nhũn, anh dính sát rồi!
Không đợi lấy lại tinh thần, đối phương quẹo đầu, ngã xuống bên cổ cô, ngáy to ngủ.
Miêu Miêu: "..."
Ý muốn đẩy anh ra, vậy mà một chân đối phương đè cô thật chặt, tay cũng ôm cô.
Thật vất vả cô mới giùng giằng đứng lên một chút, đối phương lại kéo cô qua, giữ càng chặt hơn.
"Trịnh Thâm!!!" Lại gầm thét một lần nữa.
...
Ánh mặt trời dần dần chiếu qua cửa sổ, Trịnh Thâm híp mắt, đầu hơi đau.
Tay hơi giật, úi? Mềm.
Theo bản năng nhẹ nhàng bóp nhẹ xuống phía dưới, vừa mở mắt nhìn, bảo bối Miêu Miêu của anh đang đen mặt nhìn anh.
Lại cúi đầu, liếc nhìn nửa người của mình đang đè cô, chân để trên đùi cô, ngẩng đầu chống lại ánh mắt cô. Cô nghiêm mặt, ánh mắt nguy hiểm, theo bản năng anh nhắm mắt, lại nằm xuống tại chỗ.
"Anh nhất định còn chưa ngủ tỉnh."
"Trịnh... Thâm!" Cắn răng nghiến lợi.
Sau một lát...
"Miêu Miêu! Anh sai rồi!"
"Anh không dám nữa đâu!"
"Anh có tội! Anh sẽ sám hối!"
"Nhẹ một chút nhẹ một chút, đừng làm bản thân bị thương!"
"Aiz anh sẽ cho em nhéo, em đừng động."
"Anh sai rồi! Anh có tội."
Cô gái khẽ cười, giọng nói ngọt ngào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-trung-khuyen/2972206/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.