Chuyển ngữ: Gà _ LQĐ
Trịnh Thâm híp mắt, không ngờ người phụ nữ này bây giờ còn có thể lật mặt.
"Không muốn giấy nợ hả?" Ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Người phụ nữ kia theo bản năng lui về phía sau từng bước, rồi sau đó nuốt không trôi cơn tức này, cười lạnh: "Tôi thấy phải là cậu đưa cho tôi chứ?"
Hôm sau Ngưu Đồ sẽ bị mở phiên toà, bà ta gấp hơn Trịnh Thâm sao?
Hai bên cũng biết nhất định sẽ phải có một cuộc giao dịch, một người phải cứu Ngưu Đồ, một kẻ không dám để Hách Thần biết.
Tâm lý của phụ nữ khi tức giận, sẽ phải tìm cách lấy lại lợi ích.
"50 vạn mua video, tôi cho bà!" Vậy cũng không tệ, bà ta lấy video cũng tốn không ít tiền chuẩn bị.
Trịnh Thâm đứng thẳng: "50 vạn?"
"Nói được làm được."
"Được."
Trịnh Thâm đồng ý, xoay người rời đi.
Các anh em tụ tập, bất kể mượn hay vay, chờ Ngưu Đồ ra ngoài, tự mình trả lại.
50 vạn đối với Ngưu Đồ mà nói là chuyện nhỏ, mình không cẩn thận vào tù, mình phải ôm chứ sao.
Chẳng qua bây giờ muốn có được 50 vạn, e là phải suy nghĩ một chút.
Quả thật, hôm đó tìm các anh em của nightclub, ông chủ công trường trước đây, chắp vá lung tung, cũng có khoảng ba mươi vạn.
Lâm Phóng vội muốn chết, ngược lại Trịnh Thâm rất bình tĩnh.
Miêu Miêu mới vừa nằm lên giường, đột nhiên nhớ đến việc dạy kèm tại nhà còn chưa nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-trung-khuyen/2972199/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.