Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
Trịnh Thâm thấy Miêu Miêu nhìn quần lót dưới ánh đèn thì trong lòng hồi hộp.
Đừng bị cô phát hiện mà!
Hé cửa ra một chút, len lén quan sát, Miêu Miêu vẫn lẩm bẩm: "Kỳ lạ, mình nhớ là con thỏ mà?"
"Thỏ gì thế?" Đẩy cửa ra ngoài, tay nhéo vào đùi, cố gắng để bản thân giữ vững bình tĩnh.
Miêu Miêu nói theo bản năng: "Em nhớ mặt sau là con thỏ, sao lại biến thành heo rồi?"
Rồi sau đó cứng đờ, cô và Trịnh Thâm cùng nói về quần trong à!
Đỏ mặt như quả táo, tay giơ lên, lúng túng đứng đó.
Trịnh Thâm đưa tay, cầm lấy: "Vậy sao? Lúc anh giặt thì nó thế mà."
Mặt Miêu Miêu đỏ ửng, ấp úng: "Anh trả lại cho em!"
Trịnh Thâm cũng chột dạ, nhưng lại nói: "Thật sự là heo, không phải em nhớ nhầm rồi chứ?"
Miêu Miêu nhảy dựng lên, giật lại, Trịnh Thâm bước lên một bước, cô nhào vào người anh.
Miêu Miêu: "..."
Theo bản năng ôm cổ, mặt hai người đồng thời đỏ lên, Trịnh Thâm như bị bỏng nhanh chóng buông tay ra, Miêu Miêu vẫn còn nhớ rõ cái quần trong nào đấy, chạy như bay trở về phòng.
Trịnh Thâm đứng nguyên tại chỗ, nhẹ nhàng nâng tay, chóp mũi khẽ giật, ưm —— Miêu Miêu thơm quá.
Còn có rất nhiều bài tập phải suy nghĩ, về cái vấn đề thỏ heo này đã nhanh chóng bị Miêu Miêu ném ra sau đầu.
Không thể có ai đó đổi quần trong của mình được?
(có Trịnh Thâm đấy: Chột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-trung-khuyen/2972169/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.