Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
"Thâm ca? Anh đi đâu vậy?"
Trịnh Thâm không để ý, chạy thẳng đến trường học của Miêu Miêu.
Tại sao phải mời phụ huynh lên? Miêu Miêu bị người ta bắt nạt?
Trong đầu anh chỉ có cái này, vừa nghĩ đến Miêu Miêu bị người khác bắt nạt, trái tim bang bang đập loạn, nắm chặt quả đấm.
Đến cổng trường, trường học này vô cùng tốt, cổng lớn thoạt nhìn tràn đầy hơi thở văn hóa. Anh đột nhiên ngừng lại một chút, rồi sau đó liếc nhìn đôi giày bụi bẩn của mình, cái này làm hán tử lần đầu tiên phải chà xát tay, có chút câu nệ.
Anh có làm Miêu Miêu mất mặt không đây?
Trịnh Thâm cắn răng vào trường học, chạy thẳng đến phòng làm việc, gõ cửa, Uông Thư Ngọc ra mở.
Bên trong có không ít giáo viên, Miêu Miêu cúi đầu đứng, một cô gái khác khóc sướt mướt, cha mẹ cô ta đứng ở đằng kia, vẻ mặt không hề lo lắng.
Chủ nhiệm lớp nhăn mặt cau mày, nhìn Trịnh Thâm.
"Cậu là ai? Phụ huynh của cô bé đâu?"
Nói đến phụ huynh, mặt Miêu Miêu bỗng trở nên trắng bệch, nước mắt đảo quanh trong vành mắt.
Trong lòng Trịnh Thâm trộn thành một đoàn, đâu còn nhớ được cái gì khác.
"Miêu Miêu, Miêu Miêu, không sao đâu mà."
Tay anh nắm tay Miêu Miêu, ánh mắt ấm áp, Miêu Miêu mới vừa hoảng hốt tâm trạng không thể yên ổn, chợt bình tĩnh hơn, dường như hơi dựa sát vào Trịnh Thâm, có vẻ cái gì cũng không còn sợ nữa rồi.
Trên mặt chủ nhiệm càng bất ngờ, ông ta còn chưa nói gì, phụ huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-trung-khuyen/141353/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.