Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
Ý muốn lấy lòng, không cần nói cũng biết.
Đoàn Trạch cũng cười nhận lấy, mở ra, bày lên bàn, lại lấy bài kiểm tra trống rỗng của mình ra, vừa ngâm nga vừa sao chép của Miêu Miêu.
Miêu Miêu hơi tức giận, hung hăng trừng mắt liếc nhìn bọn họ, sau này không đến lúc nộp bài tập, cô sẽ không nộp đâu! Xoay đầu đi, tiếp tục cúi đầu làm bài ôn tập.
Đoàn Trạch thấy cô ‘không thèm phản ứng’, cảm thấy hơi không thú vị, hai ba năm cái sao chép xong, rồi ném cho đại diện lớp số học.
...
Ở lớp học Miêu Miêu đã quen được người bạn đầu tiên, là một cô gái người miền Nam không cao hơn cô bao nhiêu, Trình Nhuế.
Lý do rất đơn giản, phiếu ăn của cô ấy đánh rơi cửa, Miêu Miêu đến sớm nhất nên tìm thấy, nhặt lên trả lại cho cô ấy.
Trình Nhuế lập tức thích thú kéo Miêu Miêu cùng nhau đi ăn cơm trưa.
"Tôi phát hiện dì ấy đối xử với cậu rất đặc biệt!"
"Hả?" Miêu Miêu đặt mâm lên bàn, vẻ mặt ngơ ngác.
"Cậu xem, tớ gọi hai món mặn đơn giản mà còn chưa có, còn mấy món mặn, món nhạt cậu gọi đã có rồi mà còn dư ra rất nhiều, không phải đối xử rất tốt với cậu sao?" Trình Nhuế nói rất nghiêm túc.
Miêu Miêu nhìn mâm cơm của mình, lại nhìn Trình Nhuế: "Chắc bà ấy cảm thấy tớ có thể ăn nhiều hơn cậu..."
Một lát sau...
"Không phải dì ấy cảm thấy cậu có thể ăn nhiều hơn tớ, mà cậu thật sự có thể!"
Miêu Miêu hơi ngượng ngùng, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-trung-khuyen/141351/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.