Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
Tiền thuốc men không rẻ.
Nhà họ Thang cũng không phải lấy không ra, dù sao hai năm trước nhà họ Miêu để lại một ít, nhà mình đã thu vào.
Nhưng sang năm Thang Bằng Phi sẽ lên cấp 3, thành tích của nó chỉ có thể mua được một chỗ ở trường trung học, cho nên còn phải chuẩn bị một ít tiền.
Hơn nữa nhà họ Thang cũng chuẩn bị chuyển nhà mới, cứ như vậy, càng nan giải.
"Ai ôi này! Cái thằng chết bầm nào mang con tôi đến mặt sông, tôi muốn biết, không để yên cho nó!"
Vợ Thang Thành khóc lóc nỉ non, con trai bị thương nên bà ta khổ sở, tốn nhiều tiền như vậy bà ta càng khổ hơn.
Nhìn người xem bốn phía, ý tứ cúng hai đồng đã rồi mới được đi, Trịnh Thâm giữ lại.
"Cậu em Trịnh, cậu còn có việc gì sao?"
Trịnh Thâm liếc nhìn Thang Thành một cái: "Cánh tay bị băng đâm bị thương, phải bôi thuốc."
"Cậu em Trịnh thật sự là người tốt đấy!" Vợ Thang Thành sợ anh đòi tiền, một câu nói đánh gãy, hiển nhiên, bà ta thật sự đã quên là ai đã nhảy xuống sông cứu con trai bà ta.
Trịnh Thâm cũng không nói gì, chậm rãi đi ra ngoài.
"Thằng cha nó, bị làm sao vậy!"
Phòng bệnh không được hút thuốc, Thang Thành cau mày tắt điếu thuốc: "Sao tôi biết được?"
"Nếu không... Ông gả đứa cháu gái béo kia của ông cho thằng què đi?"
Thang Thành không nói chuyện, xem như đồng ý rồi.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, vợ Thang chuẩn bị về thôn nói chuyện với tên què, vừa mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-trung-khuyen/141344/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.