Nửa học kỳ saucủa Sơ tam vừa bắt đầu, Thượng Hải bắt đầu thông dụng điện thoại cố định, nóilà thông dụng nhưng lắp đặt còn tốn vài ngàn đồng, lúc đó là một số tiền lớn,số điện thoại vẫn gồm 7 số, bất quá, nhà mấy đứa bạn trong lớp đều lắp hết, vừalắp xong một cái, đi học bắt đầu xin số điện thoại của mấy đứa khác, về nhà,đứa nào được gọi là đứa đó hưng phấn vô cùng. 
Bác Trầm già vừacó tiền lại theo mốt đương nhiên cũng lắp, vì vậy tôi và Khang Duật tới đêmkhuya thanh vắng liền bắt đầu nấu cháo điện thoại, vẫn là kiểu kéo dây điệnthoại tới tận trong chăn, không tới nửa đêm cơ bản không cúp máy, về phần nộidung, thật nhạt nhẽo, phần lớn đều là tôi nói, Khang Duật phụ trách nghe. 
Đợi tới lúc hóađơn tới, mẹ tôi xíu chút nữa xỉu ngay tại chỗ, tôi chỉ phải nói dối là gọi điệnthoại hỏi bài bạn, dù sao thành tích học tập của tôi dạo gần đây đúng là tốtlên, mẹ cũng tin, việc này cũng trôi qua, tôi không ngu tới mức tái phạm, chỉcó hai ngày nghỉ gọi vài cuộc cho đỡ thèm, dù sao từ thứ hai tới thứ sáu đi họccũng có thể gặp nhau. 
Thời gian trôiqua thật nhanh, chớp mắt đã tới tháng tư, không biết có phải do ăn mặc theo mùakhông, tôi cứ cảm thấy ngực tưng tức, có khi còn đau ngực một lát, nhưng mà látsau lại hết đau, tôi nghĩ do đổi mùa, cơ thể chưa thích ứng được, cho nên khôngquan tâm lắm, nhưng tôi lại không thèm ăn lắm, một chén cơm tôi mới ăn haimiếng đã ăn không vô nữa, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-phuc-hac-dai-nhan/804727/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.