Tôi yêu đương, lại còn là yêu sớm.
Đây là sự thật.
Tôi là một học sinh sơ trung, sắp thi lên trung học.
Điều này cũng là sự thật.
Vì vậy, tôi cố gắng tìm ra một điểm cân bằng giữa việchọc và việc yêu sớm.
Yêu đương thì vẫn yêu đương, nhưng cũng không thể bỏbê việc học, nếu không sẽ có vấn đề lớn.
Điều này xem như một kinh nghiệm, lứa chúng tôi ở nămđó, nếu muốn yêu sớm mà không bị bắt, phương pháp tốt nhất là thành tích họctập phải tốt, tuyệt đối không thể trượt dốc, thậm chí là không phẩy không mấycũng không được.
Điều này không thể không là một khuyết điểm của nềngiáo dục quốc gia, bởi vì học tập tốt tương đương tất cả đều tốt.
Tuy rằng yêu đương, nhưng trình độ thân mật của tôi vàKhang Duật cũng chỉ dừng lại ở giai đoạn nắm tay nhau, năm đó, KF(28)không phải là chuyện liên quan tới lágan và tiền, mà căn bản là không nghĩ tới, đừng nói là KF, ngay cả KISS cũng bịđặt ở giai đoạn chúng tôi không hiểu rõ cho lắm.
Năm đó, nắm tay là một chuyện rất to lớn, lại còn làchuyện chụp giật từng giây từng phút.
Ví dụ như thừa lúc đi học, lợi dụng lợi thế ngồi cùngbàn, bỏ tay xuống dưới hộc bàn, nhích qua một chút, chạm vào chút xíu xiu, xemnhư đỡ thèm, hoặc là lúc tan học đi về cùng nhau, nói là về nhà, còn phải chiara mà đi, tìm một chỗ yên lặng mới hợp lại, nhìn thấy không có ai, ngoắc ngoắcđầu ngón út một chút, đong đa đong đưa bàn tay cùng nhau về nhà, đối với thểlực cùng sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-phuc-hac-dai-nhan/804725/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.