Chương trước
Chương sau
Editor: Phan Dĩnh Lâm

Y như Hứa Mạch dự đoán, Lâm Du không thích đến khu vui chơi, cô thà chọnđến vườn bách thú còn hơn. Nhưng đột nhiên tại sao Hứa Mạch lại nhắc đến chuyện này nhỉ?

”Đến xem hai con gấu mèo này nè!” Quơ quơ điện thoại di động, Hứa Mạch nói đến tin tức mà hắn sáng nay hắn đã thấy.

Hai chú gấu mèo trong hình quả thật rất đáng yêu, hơn nữa còn rất nhỏ. Cầmlấy điện thoại của Hứa Mạch, cô chăm chú nhìn “hai bé cưng” sau đó gậtđầu đồng ý: “Được.”

Cứ như thế, điểm đến của hành trình ngày hôm này của cô thay đổi: từ công ty chuyển thành vườn bách thú.

Lần gần đây nhất mà Lâm Du đến vườn bách thú đã là thời gian rất xa xôirồi. Vào thời điểm cả hai đang sóng vai nhau dạo vườn bách thú, cô cócảm giác rằng mình đã thật sự sống lại.

Phát hiện Lâm Du thất thần, Hứa Mạch nắm lấy tay cô một cách tự nhiên, dẫn cô đến nhà của mấy bé gấu mèo.

Cô không gạt tay Hứa Mạch ra. Cả hai vừa đi vừa nhìn, chậm rãi đi vào sâubên trong. Chẳng qua là cô chưa kịp thấy gấu mèo thì đã bị một kẻ khôngthức thời cản trở.

”Hứa Mạch!” Đột nhiên hai vợ chồng họ nghe được có người gọi Hứa Mạch, giọng gọi mang theo kinh ngạc và vui mừng.

Hứa Mạch dừng bước, xoay người lại thì đã thấy người đã lâu hắn không gặp – Lý Mộng.

”Hứa Mạch, thật sự là anh! Sao anh lại đến đây? Thật trùng hợp!” Tuy là chỉgặp Hứa Mạch một cách ngoài y muốn nhưng Lý Mộng vẫn mừng rỡ không thôi.

So với Lý Mộng đang kích động thì phản ứng của Hứa Mạch lạnh nhạt hơnnhiều. Nụ cười trên mặt biến mất, hắn lịch sự và xa cách gật đầu chào ảsau đó chuẩn bị dắt Lâm Du rời đi.

”Cô là Lâm Du đúng không? Rấthân hạnh được biết cô. Tôi là Lý Mộng, bạn của Hứa Mạch.” Lý Mộng khôngcản Hứa Mạch nhưng lại chắn trước mặt Lâm Du.

Nhìn cánh tay đangchìa ra, Lâm Du bình tĩnh nhìn về Hứa Mạch. Không phải cô không hiểu lễnghi mà là tay của cô đang bị Hứa Mạch nắm, hắn cũng không chịu buôngra. Bàn tay khác cô đang cầm túi xách, với cả cũng không thuận tay.

Lý Mộng nụ cười vui vẻ đổi lại cánh tay khác, dường như ả quyết định nếu không bắt tay được thì sẽ không bỏ qua.

Lâm Du cũng không phải là hay thân thiện với người khác Ngược lại, côthường dựa vào ấn tượng ban đầu mà quyết định có giữ khoảng cách với họhay không. Lý Mộng tước mắt chính là người mà cô không muốn tiếp xúcnhiều, bởi lẽ cô cảm nhận được ác ý của ả.

Mặc dù Lý Mộng cườirất tươi, nhưng khi phối hợp với hành động này thì nó vô cùng giả dối.Lâm Du không tin Lý Mộng không hiểu ý tứ của Hứa Mạch nhưng ả cứ giả vờkhông nhìn thấy, cố ý muốn bắt tay chào hỏi cô, rõ ràng là cố ý làm khó. Hay nói đúng hơn là ả đang cố tình khiêu khích.

Tuy Lý Mộng mang đôi giày cao gót mười phân nhưng vẫn thấp hơn Lâm Du chỉ mang giày đếbằng vài xenti mét. Ả cô ý tạo vẻ mặt thành khẩn, ngược lại đặt Lâm Duvào hoàn cảnh vô lễ, nhỏ mọn.

Nhưng khí chất và khí thế của LýMộng lại không bằng Lâm Du. Thêm vào nữa, từ lúc đầu đến giờ Lâm Dukhông nói nói một chữ, cô tinh tế tôn lên khí thế lạnh lẽo cô quạnh đếncảnh giới tối cao của mình.

Duy trì một tư thế bất động, nụ cườitrên mặt Lý Mộng dần biến mất, trong mắt ả lộ vẻ không vui: “Cô Lâm làđang xem thường tôi sao?”

”Em ấy không biết cô.” Rốt cuộc mởmiệng Hứa Mạch nhưng để bảo vệ Lâm Du. Sau đó, hắn cũng không để ý sắcmặt ả khó coi cỡ nào, dắt Lâm Du rời khỏi.

Lâm Du chưa từng thấyqua Hứa Mạch như vậy! Trong quá khứ, bất cứ lúc nào, bất kể là thích hay không thích, hắn vẫn có thể “vững như bàn thạch”, nắm hết mọi thứ trong tay, không gấp gáp, càng không vội vàng rời đi như thế này.

LâmDu nói không sai, quả thật Hứa Mạch rất vội vàng! Cảm giác lực đạo kéotay mạnh hơn, Lâm Du rất muốn tránh thoát. Nhưng vì sau lưng vẫn còn ánh mắt dõi theo như cũ, cuối cùng cô cũng không làm gì nữa, phối hợp cùngHứa Mạch bước nhanh hơn.

Hứa Mạch không phải là người có nhiều bí mật. Nhưng trước khi quen biết Lâm Du, hắn từng có một ít người yêu“tin đồn”. Mà Lý Mộng chính là một trong những “chủ mưu tin đồn” mà hắnkhông muốn để ý tới nhất.

Giữa hắn và Lý Mộng là trong sạch, hắncó thể bảo đảm với Lâm Du rằng cô tuyệt đối là người con gái đầu tiênhắn yêu, và cũng là người con gái duy nhất.

Sở dĩ hắn muốn lãngtránh ả càng xa càng tốt bởi vì ả không phải dạng vừa, mức độ vô sỉ vàdính người của ả đã đạt đến cảnh giới người thường không thể đạt được.Đừng thấy Lý Mộng cười hề hề vui vẻ không có chuyện gì, nhưng trên thựctế, bản chất của ả so với Lâm Nhất Thiến giống nhau như đúc. Giống ở cái tính ngang ngược, tự do phóng khoáng và cả suy nghĩ hảo huyền.

Tuy nhiên, so với Lâm Nhất Thiến thì ả thông minh hơn. Ít nhất ả cũng không học Lâm Nhất Thiến bỏ thuốc Hứa Mạch. Ngược lại, cho tới bây giờ ả toàn dùng phương pháp gián tiếp, chỉ tập trung hạ thủ người nhà của hắnthôi.

Có thể nói Hứa Mạch ghét cay ghét đắng cô gái mang tên LýMộng kia. Bởi vì hễ nơi nào có sự hiện diện của ả thì ả luôn có vô sốphương pháp khiến tất cả mọi người nhận định rằng ả và Hứa Mạch là mộtcặp.

Lúc mới bắt đầu hắn còn nghiêm nghị phản bác, về sau thì hắn làm ngơ. Không phải là vì hắn không có biện pháp ứng phó, mà là mỗi lần hắn tung chiêu đều bị Lý Mộng tùy tiện hóa giải.

Phương pháp ảam hiểu nhất chính là dùng gương mặt vui vẻ lừa dối người xung quanhmình. Mà những người bị ả lừa dối hầu như là ai cũng cam tâm tình nguyện tin tưởng. Chỉ cần ả trưng bộ mặt ủy khuất, hoặc là một câu giải thíchbình tĩnh ví dụ như “chúng tôi gây gổ” các loại thì tất cả mọi người sẽnghiêng về ả ngay lập tức, nhanh chóng quên đi chuyện Hứa Mạch đã giảithích trước đó.

Nhà họ Lý cũng là một gia tộc lớn nhưng gia sảnkhông đặt ở thành phố D. Lý Mộng là con cháu bên ngoại của nhà họ Tần,vì theo đuổi Hứa Mạch nên thường xuyên đến ở nhờ chỗ Tần gia cho đến khi Hứa Mạch xảy ra tai nạn xe cộ, trở thành người thực vật.

Nói đến đây thì Lý Mộng và Lâm Nhất Thiến lại có them một điểm tương đồng nữa.Trước khi Hứa Mạch chưa bị tai nạn xe cộ, cả hai đều như si như cuồnghắn, chỉ hận không thể gả cho hắn ngay lập tức. Nhưng đến lúc Hứa Mạchtrở thành người thực vật, hai người đều không hẹn mà cùng lựa chọn buông tay. Lâm Nhất Thiến thì đẩy Lâm Du ra làm bia đỡ đạn, còn Lý Mộng thìdùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi thành phố D.

Lý Mộng rời đi, HứaMạch chưa từng chú ý tới. Trong khoảng thời gian đó, trong phòng bệnhcủa hắn quanh đi quẩn lại rất nhiều người, nhưng may mắn nhất là khôngthấy Lý Mộng. Điều mà hắn lo lắng qua nhất là Lý Mộng sẽ nhân cơ hội này mà đi thuyết phục ông nội đồng ý để cho ả trở thành vợ của hắn.

Nhưng sự thật đã chứng minh, Hứa Mạch suy nghĩ nhiều rồi. Tuy Lý Mộng thíchhắn nhưng còn chưa đến mức độ không oán không hối. Cho nên ả mới có thểkhông chút do dự lựa chọn từ bỏ.

Sau khi tỉnh lại, Hứa Mạch dồnhết tất cả tâm tư đặt trên người Lâm Du, căn bản hắn không nhớ tớichuyện còn tồn tại một người tên Lý Mộng. Mà nay ngoài ý muốn gặp nhauthế này, trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ: Ả ta lại sắp gây rối rồi!

Tuy Hứa Mạch không e ngại Lý Mộng nhưng hắn sẽ lo lắng Lý Mộng sẽ nói bậynói bạ với Lâm Du. Địa vị của hắn trong lòng cô vẫn chưa cao, nếu giờnày còn bị Lý Mộng phá rối, chỉ sợ bao nhiêu công sức của hắn sẽ đổ sông đổ bể. Từ đầu đến cuối hắn chỉ để tâm cảm nhận của Lâm Du thôi!

Bỗng một luồng suy nghĩ xẹt qua thật nhanh trong đầu hắn, đến khi cách xatầm mắt của người phía sau lưng rồi, Hứa Mạch mới thả bước chân chậmlại, kể lại thật chi tiết về cô gái tên Lý Mộng kia.

Lâm Du cholà Hứa Mạch sẽ không nói về ả ta cho cô nghe. Với biểu hiện mới vừa rồicủa Hứa Mạch, cô đã nghĩ rằng Lý Mộng chính là bạn gái trước đây củahắn. Nhưng điều làm cô bất ngờ là, thì ra chẳng những cô ta không phảilà bạn gái của Hứa Mạch mà còn là người bị hắn cực kì chán ghét.

”Nói vậy Lý Mộng là em họ của Tần Nam sao?” Nhà họ Tần không phải là nhà của Tần Nam sao?

”Không phải. Là em họ của anh họ của Tần Nam. Tần Nam cũng như anh vậy, khôngcó bất cứ quan hệ nào với cô ta.” Vì quá chán ghét ả ta nên hắn còn bổsung thêm một câu: “Nếu thật sự Tần Nam là anh họ của Lý Mộng thì anh đã liệt chú ấy vào danh sách cự tuyệt lui tới rồi.”

Tình cảm anh em của Hứa Mạch cùng Tần Nam là cô chính mắt thấy, không thua kém với HứaHoán. Nếu Hứa Mạch đưa ra giả thuyết muốn liệt Tần Nam vào danh sáchđen, như vậy đã có thể chứng minh, Hứa Mạch là cực kì cực kì ghét LýMộng.

”Ừm, tôi biết rồi.” Nếu thái độ của Hứa Mạch đã rõ ràng như vậy, Lâm Du liền không nghĩ nhiều nữa. Cô tin tưởng Hứa Mạch!

Về nguyên nhân làm Hứa Mạch tránh Lý Mộng, sau khi nghe Hứa Mạch kể về ảta trước đây kết hợp với hành động vừa rồi, trong mắt cô lóe lên một vệt sáng lạnh lẽo. Tốt nhất ả ta phải biết thức thời, đừng tới gây sự vớiHứa Mạch nữa. Nếu không thì đừng trách cô!

Đáng tiếc là Lý Mộng không hiểu gì về Lâm Du cả. Mười phút sau, ả lại đuổi tới, đồng hành còn có cả nhà anh họ của Tần Nam.

Thật ra, tâm trạng của Lí Mộng vào giờ phút này vô cùng phức tạp. Sau khiHứa Mạch xảy ra chuyện, rất nhiều bạn bè đến hỏi cô rốt cuộc đã xảy rachuyện gì. Ngay cả trưởng bối của hai nhà Tần và Lý cũng dùng ánh mắtthương hại nhìn ả, thậm chí khuyên ả nên đến bệnh viện chăm sóc HứaMạch.

Hầu như tất cả mọi người đều nhận định, ả không nên vứt bỏHứa Mạch vào lúc đó. Điều ả phải làm chính là không oán không hối canhgiữ bên cạnh Hứa Mạch, chăm sóc hắn cả cuộc đời. Nhưng Lý Mộng lại không muốn!

Cô không muốn cả cuộc đời mình phải gắn bó với một ngườithực vật. Tiền đặt cược quá lớn, Lý Mộng không muốn cược vì nếu thua thì cả đời ả coi như xong. Chớ đừng nói chi là nguyên nhân Hứa Mạch xảy rachuyện còn có liên quan đến người con gái khác.

Cô gái kia khôngchịu trách nhiệm thì mắc mớ gì ả phải đến chăm sóc Hứa Mạch chứ? Ôm ýnghĩ mãnh liệt như vậy, Lý Mộng nhanh rời khỏi thành phố D.

Hơnnữa, vì để tránh phiền toái không cần thiết, Lý Mộng đã làm thủ tục xuất ngoại thật nhanh, bay ra nước ngoài du lịch. Ngoài mặt ả nói với tất cả mọi người rằng ả muốn ra nước ngoài giải sầu, điều chỉnh tâm tình trởlại. Nhưng trên thực tế, mục đích của ả rất rõ ràng, hoàn toàn vạch rõgiới hạn với Hứa Mạch.

Cứ như vậy, Lý Mộng tự do tự tại đi hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp của mình.

Nhưng khi Lý Mộng trở lại Lý gia thì nghe được một tin chấn động: Hứa Mạch đã tỉnh, hơn nữa còn kết hôn. Đùa gì thế? Làm sao có thể? Rõ ràng lúc đầubác sĩ chẩn đoán...

Ả không tin, và trên hết là không cam lòng.Vậy nên một lần nữa ả lại bước chân đến thành phố D. Sáng sớm hôm nay,sau khi máy bay hạ cánh thì liền bị một nhà của anh kéo đến vườn báchthú, nói là con trai nhà anh họ muốn xem gấu mèo.

Vốn Lý Mộngcũng không muốn tới. Ả muốn tận mắt xem xem Hứa Mạch có giống như tinđồn không. Nhưng trong lòng ả lại có chút chần chờ, và cả thấp thỏm. Ban đầu ả đi tiêu sái như vậy, khẳng định Hứa Mạch đã biết rồi.

Mang theo do dự cùng đi đến vườn bách thú, nhưng không ngờ lại trùng hợp gặp Hứa Mạch.

Lý Mộng tin rằng, giữa ả với Hứa Mạch tồn tại duyên phận. Trước khi hắnxảy ra chuyện, cô thường nói cho tất cả mọi người rằng cô và Hứa Mạch là một đôi trời sinh đất tạo, không có ai có thể chia rẽ bọn họ.

Nhưng điều kiện tiên quyết phải là một Hứa Mạch khỏe mạnh đứng trước mặt ả,chứ không phải một Hứa Mạch chỉ có thể nằm một chỗ trên giường khôngnhúc nhích.

Hứa Mạch vẫn đẹp trai như xưa, vẫn giống như hìnhtượng người chồng tương lại của ả vậy! Ngoại trừ Hứa Mạch ra thì khôngcó người đàn ông nào có thể xứng với ả. Ả cố gắng tìm ở nước ngoài lâunhư vậy, nhưng vẫn không có ai làm cho ả vừa lòng đẹp ý. Lý Mộng cảmthấy, chắc hẵn là trời cao đang nói cho ả biết, duyên phận giữa ả và Hứa Mạch vẫn chưa kết thúc, bọn họ sớm muộn vẫn sẽ gặp lại.

Lý Mộngđuổi theo muốn giải thích rằng lúc đó ả không phải thật tâm nghĩ nhưvậy, chẳng qua là ả bị dọa sợ, quá mức thương tâm nên mới...

”Tiểu Du, em có khát nước không? Chúng ta đến bên kia mua nước đi.” Hoàn toàn không nhìn đến ánh mắt nóng bỏng của ả, khi thấy ả tới gần thì Hứa Mạch liền dắt Lâm Du rời khỏi.

Lâm Du còn chưa đáp lời thì đã bị Lý Mộng đoạt trước: “Hứa Mạch, anh chờ một chút, em có lời muốn nói với anh.”

Hứa Mạch làm như không nghe, nắm tay dắt Lâm Du đi về quầy bán đồ lặt vặtcách đó không xa. Chỉ cần cách xa cô gái Lý Mộng này, hắn đi đến đâucũng được.

”Hứa Mạch, anh đứng lại! Anh không chịu nghe em giảithích là vì sợ Lâm Du biết chuyện của đôi ta sao? Anh sợ cô ấy biết thìsẽ cãi nhau với anh, sẽ cùng anh ly hôn đúng không? Hứa Mạch, anh khôngcần vì trả thù em mà miễn cưỡng chính mình sống cùng với cô gái mìnhkhông yêu. Em biết, anh không muốn kết hôn với Lâm Du, cũng không nguyện ý cưới cô ta, chẳng qua là do anh bị ép buộc...” Đuổi theo sau lưng Hứa Mạch, Lý Mộng la lớn.

Quả nhiên Hứa Mạch đứng lại. Trong lòng ảvui mừng, tiếp tục huyên thuyên: “Vì em ra nước ngoài nên không biếtchuyện này. Nếu còn ở đấy em tuyệt đối sẽ không để anh lấy cô ta.”

Nhìn Hứa Mạch quay đầu nhìn về mình, ả càng nói càng tự tin, giọng cũng bình tĩnh lại: “Em đã hỏi rõ, Lâm Du là chị gái của Lâm Nhất Thiến – thủphạm gây ra vụ tai nạn của anh. Em hiểu rõ anh mà, anh không thể nàothích chị gái của kẻ thù của mình được. Chỉ là anh đang trả thù thôiphải không? Nhưng bây giờ em đã trở về, anh không cần ép buộc chínhmình, cũng không cần miễn cưỡng nữa...”

”Nói xong chưa?” Từ trước đến giờ tính nhẫn nại của hắn rất tốt. Nhưng hễ gặp ả ta thì hai chữnhẫn nại của hắn bay đi rất xa, không quay đầu lại. Người khác thấy hắnđối xử rất khác với Lý Mộng, là vì ả ta đã chọc hắn tức điên.

Từngày thích hắn cho tới bây giờ, ả luôn cho rằng chỉ có ả mới thích hợpđứng bên cạnh hắn, tiền của hắn phải là do ả xài, vinh hoa phú quý củanhà họ Hứa chỉ có thể do ả hưởng thụ.

”Vẫn chưa!” Thành thực lắcđầu một cái, trên mặt ả nở một nụ cười sáng lạng: “Hứa Mạch, đã lâukhông gặp, anh vẫn như cũ, cứ động một chút là nổi giận. Nhưng khôngsao, em sẽ nhân nhượng anh, giống như chúng ta đã từng vậy.”

LâmDu đã nghe Hứa Mạch nói về cách làm người của ả ta, có thể nói cô đãlĩnh hội được uy lực của ả. Nhưng khi tận mắt nhìn thấy, chính tai ngheđược thì Lâm Du mới biết, Lý Mộng đã vượt qua tưởng tượng của cô. Ảkhông còn ở mức độ đơn giản là yêu Hứa Mạch nữa, mà là đã hoàn toàn sống trong ảo tưởng “Hứa Mạch yêu Lý Mộng” rồi.

Loại người giống nhưLý Mộng cô đã từng gặp ở bệnh viện tâm thần rồi. Đối phó với loại ngườinhư ả ta, cô có biện pháp cao minh hơn Hứa Mạch.

Vì vậy, Lâm Dukhẽ kéo kéo Hứa Mạch, không cho Hứa Mạch mở miệng trả lời. Cô đứng đốimặt với Lý Mộng: “Thật xin lỗi, cô đã trễ một bước rồi. Giờ Hứa Mạch đãlà chồng của tôi, tôi sẽ yêu thương anh ấy như cô vậy. Cho nên, xin côbuông tay, tác thành cho tôi và anh ấy.”

”Tác thành cho hai người sao?” Nụ cười trên mặt Lý Mộng không thay đổi: “Tôi không làm được đấy! Hứa Mạch là tôi trước thích, người ảnh yêu là tôi chứ không phải là cô. Bất quá cô cũng chỉ là một món đồ thay thế, thay thế Lâm Nhất Thiếnchịu đựng sự trả thù của nhà họ Hứa, thay thế tôi hầu hạ bên người HứaMạch thôi.”

”Tôi biết, khoảng thời gian này chắc chắn cô rất khổcực, đã làm phiền cô giúp tôi chiếu cố Hứa Mạch rồi. Nhưng giờ tôi đãtrở lại, tự nhiên anh ấy cũng không cần cô nữa, cô có thể rời đi rồi.”Nói rồi ả lấy tập chi phiếu trong túi xách ra, tùy ý viết vào vài consố, xé ra đứa cho Lâm Du: “Đây là số tiền khổ cực mà cô nên có.”

Nhìn một hàng chữ số thật dài, Lâm Du nhận lấy không chút khách khí: “Yêntâm, tôi sẽ giúp cô quyên cho người nghèo khó vùng núi cần giúp đỡ.”

”Không thành vấn đề. Tiền đã cho cô, tùy cô thích làm sao thì làm.” Dễ dànggật đầu một cái, Lý Mộng nhìn vào mười ngón tay đan xen nắm chặt của họ: “Đã cầm tiền rồi thì cô cũng nên rời đi rồi chứ!”

”Tôi cũng nên đi rồi.” Lâm Du xoay người: “Lần sau gặp mặt.”

Ngoài miệng cô đồng ý, Lý Mộng rất hài lòng. Cho đến khi thấy cô nắm tay Hứa Mạch đi luôn thì…

Hai người mới đi được hai, ba bước thì Lý Mộng xệ mặt xuống, tức giận chắntrước mặt Lâm Du: “Cô đang giỡn mặt với tôi đó hả? Cầm tiền của tôi, còn dám nắm tay Hứa Mạch sao?”

”Tôi không rảnh để đùa giỡn với cô.Cô giơ chi phiếu thì tôi nhận. Cô muốn tôi rời đi thì tôi cũng đànghoàng xoay người rời đi. Tất cả đều làm theo ý cô rồi đấy, cô không thấy sao?” Sau đó, cô giơ hai bàn tay đang nắm chặt của cô và Hứa Mạch lên,rồi cô chủ động buông ra: “Về phần nắm tay Hứa Mạch, cô mở mắt nhìn chorõ, tôi đã buông rồi, là anh ấy không chịu buông ra thôi, tôi cũng không có biện pháp.”

Lý Mộng đã giận đến xanh mặt, hít vào thở ra thật nhiều lần mới miễn cưỡng nặn ra khuôn mặt vui vẻ: “Cô đang cố tìnhkhiêu khích tôi đó hả? Cô biết rõ Hứa Mạch là làm cho tôi xem, mới cóthể như vậy! Chỉ là anh ấy đang giận tôi, không phải thật lòng muốn nắmtay cô đâu.”

”Ừm, tôi biết.” Tùy ý Lý Mộng muốn nói thế nào thìnói. Từ đầu đến cuối, thần sắc của Lâm Du vẫn bình tĩnh và lạnh nhạt như vậy: “Nhưng không sao, tôi vẫn còn giá trị lợi dụng mà. Chờ đến lúc ảnh không dùng tôi để chọc giận cô nữa, lúc đó tôi có thể rời đi rồi!”

”Cô...” Thở phì phò chỉ Lâm Du, Lý Mộng phát hiện, ả lại không có biện pháp đối phó Lâm Du. Trong quá khứ, bất kể là dạng gì nữ sinh gì quấn lấy HứaMạch, ả đều có thủ đoạn giải quyết hết. Chẳng lẽ hiện tai ả lại bại bởiLâm Du sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.