Editor: Linh Ngọc
Kiếp trước Lâm Du gả cho người rất xuất sắc. Nhưng Chu Tuyền lại sĩ diện, diễn văn của chú rễ phải đọc trong tiệc cưới trực tiếp bị bỏ đi. Lúc đó Lâm Du không chú ý đến màn này, mà bây giờ Lâm Du không ngờ sẽ có đoạn này.
Đợi đến thấy được các mục trong lễ cưới, Lâm Du mới phát hiện, có vài mục mà cô không biết. Nhưng mà lúc này nhắc bỏ đi, đã không còn kịp.
Vì vậy, lúc Hứa Mạch chuẩn bị lên, Lâm Du cũng không tránh khỏi theo qui trình, đèn chiếu xuống chỗ ngồi.
”Đầu tiên, rất cám ơn cám bạn và mọi người đã đến đây vào ngày hôm nay, tôi rất vui khi cùng ngồi một chỗ với mọi người, đây là ngày hạnh phút nhất của tôi.” Lấy lại tự nhiên trên sân khấu, Hứa Mạch một tay cầm microphone nở nụ cười ấm áp.
Phong cách lời nói đầu cũ rích, vì Lâm Du, anh họ có thể nói bất cứ điều gì! May mà một đám khách mời phía dưới vẫn vỗ tay nhiệt tình, hơn nữa...
Liên Gia Gia cũng vỗ tay? Thật là kỳ lạ! Hứa Hoán không lên tiếng lắc đầu. Nếu như người trên sân khấu không phải là Hứa Mạch, anh vô cùng nghi ngờ, anh có thể nhịn để nghe tiếp được hay không.
”Tôi tin mọi người điều biết, trong nửa năm qua, tôi đã xảy ra rất nhiều chuyện.” Lời kế tiếp của Hứa Mạch, làm bầu không khí trong lễ cưới chớp mắt chuyển từ vui mừng sang lạnh lẽo.
Người Hứa gia nhìn nhau, không lường trước được Hứa Mạch lại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-nguoi-thuc-vat/3282214/chuong-41-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.