Nhiễm Cách tìm được máy tính xách tay trên đây nhưng nó lại không mở nguồn được. Tim cô đập thình thịch, nếu không nhanh tìm cách thoát ra thì mãi mãi cô sẽ bị giam ở đây chăng?
Còn ba mẹ, anh trai, bạn bè, sự nghiệp... còn cả Hoa Nguyệt Dã. Không biết anh như thế nào rồi?
Nhiễm Cách bước ra sân thượng, cô nhìn xuống dưới thì lại thấy số lượng người hầu và vệ sĩ vẫn không giảm... nhưng mà tăng lên một cách đáng ngờ.
Quả nhiên, Nhiễm Cách thấy Mạch Âu Diệm chạy như bay vào, hắn ngẩng đầu nhìn cô, hét to:
"Louisa, đừng nghĩ quẩn như vậy. Em xuống rồi chúng ta từ từ thương lượng."
Nhiễm Cách ngẩn người, nghĩ quẩn gì cơ?
Cô nghe tiếng chân bịch bịch chạy lên đây. Một nhóm vệ sĩ ở đằng sau cô, chỉ cần cô có ý định nhảy chắc chắn họ sẽ tóm lấy cô ngay.
Nhiễm Cách quả thật muốn chửi thề. Cái quái gì thế này? Cô còn yêu đời lắm, còn muốn gặp lại gia đình và Hoa Nguyệt Dã, thế nào lại nghĩ cô muốn tự tử chứ? Cô đành tiến gần lan can hơn nữa để tránh khỏi bọn họ.
Mạch Âu Diệm nhíu mày, hắn cầm thiết bị liên lạc trên tay, ra lệnh:
"Không được làm cô ấy hoảng sợ. Lùi lại nhưng nhớ chú ý khoảng cách."
Bọn vệ sĩ nhận được lệnh đành lui ra phía sau hai bước.
Nhiễm Cách nghiến răng, thế này thì kế hoạch bỏ trốn tan nát rồi.
Lúc này bỗng hai ba tên vệ sĩ chạy vào thông báo với Mạch Âu Diệm chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-luu-manh-gia-danh-tri-thuc/2356013/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.